ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 1298

Ngày hôm sau cho giải Lý Ma Tử đến công đường, Từ Bằng Tử nói:
- Ngươi là Lý Ma Tử có đúng không?
- Thưa ngài, đúng ạ.
- Ngươi có nhận ra ta là ai không?
- Thưa ngài con không dám.
- Ngươi có biết người vợ của họ Từ không? Có muốn gặp người vợ họ Từ
không? Ta mời ra cho người gặp.
Lý Ma Tử biết việc ấy đã bị phát giác, chỉ cuối đầu nói:
- Phạm nhân đáng chết, phạm nhân đáng chết.
Bằng Tử rút lệnh ra, sai người đánh hắn bốn mươi gậy.
Sau đó Bằng Tử nói:
- Ngươi là tên hung ác, ngươi chưa vào tay ta cũng biết ngươi phải chết,
nay ngươi cướp thuyền lương thì ngươi có chạy đàng trời.
- Thưa ngài con là thằng vô lại, đã tiêu một ít tiền lương, con xin chịu hết.
- Ngươi muốn chết cũng khó đấy. - Từ Bằng Tử nói. - Ngươi có sản nghiệp
gì không?
- Thưa ngài con chẳng có gì, chỉ có một mẹ già hơn sáu mươi tuổi, ở trên
thuyền để lo cơm nước, ngoài ra con không còn chỗ dựa nào khác.
Bằng Tử quát, cho lính giải đi, hôm sau lệnh cho bắt những người chở
lương trên thuyền. Bọn này đến. Từ Bằng Tử khuyên kẻ ít người nhiều trợ
giúp hắn chút ít. Bằng Tử nói:
- Ta vốn vì các người, nếu hắn vu oan làm hại thì các ngươi cũng phải bồi
thường, lại còn tốn kém cho nha môn. Hơn nữa góp tiền của để cho một
người không phải chịu tội thì cũng đẹp mặt cho cả bọn các ngươi.
Mọi người cảm động trước tấm lòng ân nghĩa của Bằng Tử, kẻ nhiều người
ít bồi thường cho Lý Ma Tử. Bằng Tử kết luận hắn mắc vào tội vặt, vẫn bồi
thường, rồi đuổi ra khỏi kinh thành. Quả là:
Bây giờ mới hết nỗi oan,
Ngoái đầu cứ hễ bồi hoàn là xong.
Vết xưa, Tần Hán, kìa trông,
Gió mua sấm chớp bão bùng khóc than.
Lại nói, Đinh Hiệp Công đã bị khép tội, song không thấy bộ Hình công bố.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.