ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 229

Thi Huệ Khanh gào lên kêu oan. Nhưng quan huyện nào có tin, sai người
đánh đập Thi Huệ Khanh bức phải cung khai rồi tống Thi Huệ Khanh vào
nhà lao. Đúng là:

Làm ơn lại nên oán,
Giúp người hóa chịu oan.
Trời ơi! Đâu có tội.
Oan này ai thấu cho.

Hôm ấy Tăng Tiểu Tam từ biệt vợ, đi lối cửa sau ra khỏi thành tới Ngũ Đài
Sơn. Đi được hơn hai mươi dặm thì trời tối, Tăng Tiểu Tam dừng chân,
nghỉ tại một quán trọ bên đường. Không ngờ đến nửa đêm thì lên con sốt,
sáng hôm sau không cất mình ngồi dậy được. Tăng Tiểu Tam ốm liệt
giường đến hơn nửa tháng trời mới khỏi. Hôm ấy đang lúc sửa soạn lên
đường thì thấy có người trong thành ra, họ kể lại chuyện Thi Huệ Khanh.
Tăng Tiểu Tam giật mình nghĩ bụng: "Thi Huệ Khanh không phải là kẻ giết
người. Hơn nữa khi nhường vợ cho anh, mình cũng đã nói trước với
Thương thị. Thương thị cũng đã nghe theo. Không biết vì sao Thương thị
lại bị giết. Thật là oan cho anh quá. Ta phải về xem sự thể thế nào, nếu
không thì người tốt phải chịu oan". Tăng Tiểu Tam quay trở về không rẽ
qua nhà, mà đi thẳng vào thành tìm tới nhà tù, van nài người coi tù dẫn
ThiHuệ Khanh ra gặp. Tăng Tiểu Tam thấy Thi Huệ Khanh mặc quần áo tù,
mình đầy xiềng xích, nước mắt ứa ra. Thi Huệ Khanh nói:
- Tôi bị oan là do số trời đã định. Anh đừng nói nữa, tôi biết, lần này chị ấy
vô cớ bị hại, điều đó càng làm cho anh thêm đau khổ.
- Tôi đã làm cho anh phải liên lụy. - Tiểu Tam nói. - Tôi sẽ lên huyện minh
oan cho anh.
- Án đã quyết, - Thi Huệ Khanh nói, - quan huyện đâu chịu nhận sai? Anh
đừng tốn công kêu oan nữa.
- Nếu quan huyện không chịu làm ra nhẽ, ta sẽ lên ngài Lai sát Viện mới tới
nhậm chức, bẩm lại việc này, nỗi oan sẽ được làm sáng tỏ.
Nói xong Tăng Tiểu Tam từ biệt Thi Huệ Khanh, nhờ người làm đơn, rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.