ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 24

Tên gì?
- Thằng nhỏ ấy tên là Ô Tam, - gã mù nói. - Con ông gù Từ Lang Trung.
- Xác chết hiện ở đâu? - Thẩm Công hỏi.
- Ở sân sau, - gã mù nói.
- Hãy kẹp nó cho ta, - Thẩm Công nói.
Những người xung quanh lập tức kẹp ngay cái ấy của tên vô lại rồi hỏi tỉ
mỉ. Gã tù nhân mù độc ác như hổ, chuyên hãm hại người tại nhà, đâu có
biết phép vua như lò lửa, và sự ghê gớm của cửa quan, nên đến nay mới ra
nông nỗi này, quả đúng là:
Phạm pháp mất hết quyền
Vận đen thi nhau đến.
Tên mù Lý Tâm Sở bị kẹp, hồn bay phách lạc, trời đất tối sầm lại. Từ thuở
cha sinh mẹ đẻ chưa từng nếm mùi vị này, ngất đi lại tỉnh. Thẩm Công
không giận dữ, không nóng vội, ông thong thả hỏi:
- Số bạc của người khách họ Ngụy, người dùng cũng khá đấy, đến nay thì
nó đang ở chỗ ta, hãy trả lại người ấy cho ta!
- Thưa ngài, thưa ngài! - Gã tù nhân mù nói,-xác của người khách họ Ngụy
cũng chôn tại chỗ Ô Tam.
- Người tham của giết người, - Thẩm Công lại hỏi, - phải khai rõ từ đầu đến
cuối, ta sẽ tha chết cho người.
- Ngày mười chín tháng tám, - tên mù nói, - ông ấy đến xem bói, và trả
công rất hậu. Con bèn bàn với vợ, vợ con nói: "Không thể buông tha được,
vì ông ấy là người buôn bán giàu có. Phải gọi ông ấy lại giết đi, lấy bạc".
Con quả thực đáng tội chết. Con không biết giết người. Vợ con không biết
dùng dao, giả vờ xem tướng, rồi nhè chỗ yết hầu cắn, làm ông ấy không
kêu được. Con nói với vợ con, nếu làm không được con sẽ đến giúp và còn
nói, nếu cổ cắn không chặt, tôi sẽ đánh nhừ đòn. Người xưa nói "mèo mù
vồ gà, chết cũng không buông", con dặn đi dặn lại vợ con mới dám ra tay.
Chỉ lấy được tám chín lạng bạc, một bộ quần áo. Cầu mong ngài ra ân trời
bể, tha cho chiếc thân tàn tật này, chỉ bắt vợ con và thằng A Long đền
mạng.
- Ngươi là một tên độc ác, mất hết tính người. - Thẩm Công nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.