ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 260

- Sao lúc ấy ông lại lừa tôi?
- Đã biết mất sao không bảo tôi lại còn bao che cho nó. - Yến Ngao lại
trách vợ. - Nếu nói ngay, tôi điều tra ra thì không đến nỗi phải chịu tai vạ.
Hai vợ chồng cứ trách móc nhau mãi. Đúng là:
Lúc đầu tôi lừa vợ.
Sau đó con lừa tôi.
Họ bảo tôi lừa quan.
Nào ngờ tôi lừa tôi.
Phương thị giao tiền bán gia sản cho Yến Ngao, rồi ra khỏi nhà giam. Trên
đường về nhà, trời lấp sấp mưa, đường trơn như đổ mỡ, Phương thị cố qua
chiếc cầu đá, đi không quen, cầu trơn, trượt chân lăn tỏm xuống nước.
Người qua đường trông thấy vội vã kêu cứu, khi vớt lên được thì đã chết.
Đúng là:
Chết vì nước có thể cứu được.
Chết vì tình không sao cứu được.
Người nào mà đắm đuối vì tình.
Không chết vì nước cũng chết vì tình.
Phương thị chết, người làng ấy mua quan tài thiêu xác. Yến Ngao biết vợ
chết, nhà cửa tan nát, đau thương quá rồi sinh bệnh. Có bạc Yến Ngao đút
lót, được quan huyện tha. Song Yến Ngao đang ốm, lại không có nhà cửa,
đành tới chùa Thanh Liên xin ở tạm. Nghĩ tới tình xưa, hòa thượng Liễu
Duyên cho Yến Ngao ở tạm trong chùa chữa bệnh. Yến Ngao lúc đó không
còn một xu, chỉ còn lại một chuỗi ngọc trắng dùng niệm Phật hằng ngày,
chuỗi ngọc trước đây Yến Ngao cũng đã dùng bạc giả để đánh lừa. Hắn rất
quý chuỗi ngọc, nên thường mang trong người. Nay bất đắc dĩ phải giao
cho Liễu Duyên chi phí ăn uống thuốc thang. Thấy đây là vật Yến Ngao
yêu quý, Liễu Duyên từ chối không nhận. Mấy hôm sau, bệnh tình Yến
Ngao ngày càng trầm trọng, không sao chữa trị được, đã trút hơi thở cuối
cùng.
Vốn là, khi Yến Ngao lâm sự, đúng vào lúc Yến Thuật tới kinh đô dự thi,
Tử Khai ốm nặng nên không biết tin. Yến Ngao chết, lúc đó bệnh tình Tử
Khai đã thuyên giảm, nghe thấy tin, nghĩ đến tình họ hàng, Tử Khai đã sai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.