ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 27

nhiều tác giả

Đoán Án Kỳ Quan

Phạm Tú Châu - Nguyễn Văn Thiệu (Dịch và biên soạn)

Chương 1 (B)

Kẻ Buôn Vải Minh Oan Cho Bạn

Tên Giết Người Vợ Khó Bao Che

Giữa lúc người đàn bà đang lo lắng, bỗng thấy có người điệu lên xét hỏi.
Mấy hôm trong tù, lão mù như một con chó, mặt tái nhợt cắt không còn
giọt máu. Người đàn bà thấy dữ nhiều lành ít không dám nói thẳng với
chồng, nước mắt lưng tròng. Liếc nhìn người quỳ cạnh mình, nhận ra Phó
Tứ Quan, người bán vải dạo nọ, thị giật mình, nhưng vẫn không biết duyên
cớ gì. Chẳng lẽ số vải ấy là do hắn ăn cắp bán cho mình, bây giờ lại kiện vì
bán rẻ chăng? Thịnghĩ bụng: "Thôi cứ để nhìn thấy vải hãy hay”.
Thẩm Công nói:
- Mụ kia, hãy khai rõ từ khi lớn lên và đi lấy chồng tới nay.
- Con là Trâu Thị, - người đàn bà nói, - chồng trước chết, sau đó về làm dâu
nhà họ Lý.
- Ngươi chủ mưu giết người, - Thẩm Công nói, - hãy khai ngay, bạc mua
vải hãy còn đây.

Người đàn bà ấp úng, nói quanh co. Thẩm Công gọi người giúp việc kẹp
mụ lại. Người đàn bà bị kẹp, vừa khóc vừa nói:
- Không phải con chủ mưu, từ nhỏ con được cha dạy bảo.
- Nói bậy. - Thẩm Công nói.
Thế rồi ông lệnh kẹp chặt hơn, người đàn bà đau đớn, nói:
- Không phải do con, mà là cậu con dạy con.
- Mày tham của, giết người chôn tại nhà, - Thẩm Công giận dữ nói. - Còn
đổ tội bừa cho người thân thích, còn gì hãy nói mau.
- Bẩm quan, - mụ đàn bà nói, - cậu con và cha con không biết lấy bao nhiêu
của, giết bao nhiêu nhân mạng. Xin quan hãy truy nã họ. Con chỉ là đàn bà,
vì yêu quý người thân con mới làm như thế, xin ngài tha cho.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.