ĐOÁN ÁN KỲ QUAN - Trang 548

Mọi người tạ ơn quan huyện. Sai nha lại cùng Lưu Vĩnh ra khỏi nha môn.
Thi Công sắp rời khỏi công đường, lại thấy có hai người từ cửa ngách bước
tới hiên. Một người gánh đôi hòm cắt tóc đặt trước hiên rồi bước vào công
đường quỳ xuống, ngước lên quan nói:
- Con đã giải Đổng Lục tới.
- Hãy gọi người đàn bà kia vào đây ta hỏi. - Thi Công nói.
Sai nha tuân lệnh bước ra khỏi công đường. Thi Công nhìn xuống, chú ý
sắc mặt Đổng Lục, da thô nháp, mắt to, mũi cao, râu đuôi én, trạc trên dưới
bốn mươi tuổi, mặt dữ tợn, hằm hằm giận dữ. Thi Công nhìn xong, hiểu ra
ngay, hỏi:
- Ngươi tên gì? Hãy nói mau.
Thấy hỏi, người ấy cúi đầu nói:
- Thưa ngài, con là Đổng Lục, là con thứ sáu, đời đời sống tại Giang Châu.
Con sống bằng nghề cắt tóc. Không biết vì sao quan lệnh cho con đến nha
môn.
ThiCông nghe xong nói:
- Vợ ngươi tố cáo ngươi.
Thấy thế Đổng Lục giật thót mình, bèn thưa:
- Thưa ngài, vợ con là Phùng thị, mắc chứng bệnh điên đã hơn nửa năm
nay. Không biết vì sao bà ấy lại kiện con, cúi mong ngài gọi bà ấy đến đây
đối chất, xem bà ấy kiện con về cái gì!
Thi Công nói:
- Việc thị kiện ngươi, ta đã nghĩ từ lâu, nếu là vô lý thì: một là, thị lừa dối
trời, mất hết luân thường đạo lý; hai là, thị mắc chứng điên. Bởi thế ta mới
cho gọi ngươi tới đây đối chất xem thật giả thế nào.
Rồi Thi Công cho lính hầu khiêng cùm đến, sau đó giải Phùng thị vào quỳ
một bên. Thấy vợ, Đổng Lục quát:
- Con đàn bà ngu xuẩn, có bệnh thì ở nhà mà chữa trị mới phải. Vì sao lại
lên huyện cáo giác?
Phùng thị thấy chồng nói thế, tức run người, chửi:
- Sao trời không giết chết ngươi đi? Ngươi vẫn còn nói những điều điên rồ
như thế ư?Hãy thôi đi, giờ đây ngươi là kẻ thù của ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.