ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 1282

Triệu Tử Nguyên vừa tiến bước vừa nhớ tới Lâm Cao Nhân đã hẹn chờ

mình...

Chàng chuyển qua hai đường phố, chợt ngó thấy Long Môn khách sạn,

bên trong hãy còn đèn lửa lọt ra, chàng liền đề tụ chân khí nhảy vọt lên nóc
nhà.

Khách sạn này không lớn mấy, nhưng mặt sau còn có tòa viện. Mé tả là

một dãy phòng ba gian. Gian giữa là khách sảnh. Trong sảnh đường đặt
một cái bàn bát tiên. Trên bàn bày hai cỗ đũa chén nhưng không thấy món
ăn chi hết. Lâm Cao Nhân ngồi chủ tịch. Văn Hoa và Văn Chương đứng
hai bên.

Triệu Tử Nguyên cố ý động phiến ngói. Lâm Cao Nhân ngửng đầu lên

hỏi:

- Có phải Triệu huynh không?
Triệu Tử Nguyên cung mình hạ xuống đáp:
- Chính là tiểu đệ.
Lâm Cao Nhân cười khanh khách nói:
- Triệu huynh quả là người thủ tín. Tại hạ đang chờ ở đây. Mời Triệu

huynh vào đi.

Triệu Tử Nguyên tiến vào. Chàng an tọa rồi nói:
- Tiểu đệ được sống sót toàn là nhờ ở Lâm huynh. Tiểu đệ đến để cảm tạ.
Lâm Cao Nhân nhanh nhảu đáp:
- Đã là bạn tri kỷ sao còn nói chuyện ơn huệ?
Văn Hoa và Văn Chương bưng thức ăn nguội vào.
Rượu đã ba tuần, Triệu Tử Nguyên quan sát kỹ lại mà không nhận ra

được thân phận chân chính của Lâm Cao Nhân. Bỗng những tiếng veo véo
rít lên. Một loạt ngân châm nhỏ như lông trâu đã bay tới trước mặt.

Biến diễn cực kỳ đột ngột, Triệu Tử Nguyên cả kinh thất sắc, nhưng hiện

nay công lực chàng đến mực phi thường, ứng biến cực kỳ thần tốc. Chàng
vung chưởng quạt một cái. Bao nhiêu ngân châm rớt xuống hết.

Lâm Cao Nhân cả kinh nói:
- Có thích khách!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.