ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 411

Yên Lăng Thanh phóng ngựa đi sát bên cỗ xe nói thầm mấy câu. Triệu

Tử Nguyên vì ngồi ở đầu xe mà thanh âm của Yên Lăng Thanh lại trầm
trầm nên không nghe rõ được câu nào.

Lại nghe thanh âm lão tàn phế nói khẽ một hồi.
Sau cùng Yên Lăng Thanh ngồi ngay người lên lớn tiếng:
- Thế là tiền bối ưng thuận rồi nhé?
Lão tàn phế chưa kịp trả lời, dường như còn nghĩ ngợi chưa quyết định

được, bỗng người đàn bà thần bí lên tiếng:

- Vụ này quả nhiên không phải tầm thường. Theo ý ta thì nên ưng thuận

lời yêu cầu của Yên Định Viễn.

Triệu Tử Nguyên trong lòng nóng nảy vội nói:
- Tiểu tử đã được lão gia thu làm nô bộc, không muốn xa rời nữa.
Yên Lăng Thanh giận mặt xám lại quát hỏi:
- Gã tiểu tặc kia! Ai cho ngươi xen vào? Tha ngươi hay không chẳng

phải tự ngươi định đoạt!

Triệu Tử Nguyên như đụng đầu vào đinh. Tuy lòng chàng không muốn

xa rời lão tàn phế để có dịp vào thám thính căn nhà xanh ở Thủy Bạc,
nhưng chàng không tiện nói nhiều.

Lão tàn phế đi đến quyết định:
- Thôi được! Lão phu đành để gã họ Triệu cho lệnh tôn mượn một tháng.
Khi hết kỳ hạn này, lệnh tôn sẽ gởi gã đến chỗ lão phu.
Triệu Tử Nguyên than thầm:
- “Hỏng rồi!”
Chàng không nhịn được lại nói:
- Tiểu nhân là con người còn sống hẳn hoi chứ chẳng phải đồ vật mà để

người ta bảo nhau cho mượn qua mượn lại...

Lão tàn phế nói:
- Yên đại tiểu thư nói rất đúng. Thằng lỏi kia! Ngươi không đủ lực lượng

để quyết định vận mạng cho mình được. Nói một cách khác thì số phận
ngươi đã chua sẵn cho người khác an bài. Ngươi nên yên lặng là hơn.

Lão nói tới đây, rèm xe lay động. Gã nô bộc Thiên Phong thò vào mình

lão móc ra ba viên thuốc mầu lục đưa cho Yên Lăng Thanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.