ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 74

Chàng đăm đăm nhìn lão thủ mộ thì mục quang lão lại ngó ra chỗ khác để
tránh ánh mắt của hai gã Trâu, Cáp. Lão hỏi:

- Các vị thỏa mãn rồi chứ?
Triệu Tử Nguyên tinh thần hoảng hốt, bỗng nghe tiếng nói nhỏ lẩm bẩm:
- Không thể được! Không có lý nào thế được!
Sau một lúc lại thấy thanh âm lạnh lẽo cất lên:
- Đây là chuyện giả mạo!
Mọi người trên gò giật mình kinh hãi nhìn về phía phát ra thanh âm thì

thấy một cô gái ăn mặc hoa lệ, người nhỏ nhắn, không biết đã đến sau lưng
Triệu Tử Nguyên từ lúc nào.

Người đàn bà ăn mặc hoa lệ vào trạc hai mươi sáu, hai mươi bảy tuổi,

tuy nhan sắc không vào hàng chim sa cá lặn, nhưng thái độ rất ung dung.
Nét mặt phương phi của nàng bao phủ một làn thanh khí lờ mờ, khiến
người trông thấy không khỏi phát sợ.

Từ lúc nàng xuất hiện đến giờ tuyệt nhiên không nghe phát ra một chút

tiếng động. Mọi người cơ hồ hoàn toàn chưa từng phát giác. Bây giờ nàng
lên tiếng khiến mọi người giật nảy mình lên.

Bỗng nghe lão già trầm giọng hỏi:
- Cô nương này ẩn trong bóng tối từ lúc nào mà lão phu không phát giác

ra được? Cô xuất hiện một cách đường đột đã đành, sao còn nói ra những
câu hồ đồ? Hừ! Lão phu...

Nữ lang ăn mặc hoa lệ không để lão nói hết câu đã lạnh lùng ngắt lời:
- Bản nhân chỉ nói cái bia đá này giả, sao lại bảo là hồ đồ?
Lão già đáp:
- Cái bia đá thì còn có điều chi là chân với giả? Cô nương khéo giỡn

hoài.

Nữ lang nói:
- Nếu các hạ không tin thì cứ đào mả lên mà coi...
Nàng nói câu này khiến mọi người càng kinh hãi hơn. Không ai ngờ nó

lại từ miệng một vị nữ lang thốt ra.

Lão già lớn tiếng hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.