ĐOẢN KIẾM THÙ - Trang 920

Nguyên chớp mắt một cái thấy bóng trắng nồm nộp xô tới, rồi sau lưng bị
áp lực riết chặt.

Chàng muốn quay lại thì đã không kịp nữa. Người chàng xông về phía

trước biến thành cái bóng mơ hồ.

Trong lúc nguy cấp, Triệu Tử Nguyên bất giác thi triển “Thái Ất Mê

Tông Bộ” lướt mình lên trên bóng trắng thì một trận gió đêm lạnh thấu
xương quạt tới.

Chàng vừa đứng vững, bóng trắng kia đã mất hút.
Trong khu rừng tối đen có tiếng người khẽ ngâm vọng ra:
- Người võ lâm nói tới chủ nhân Lục Ốc đều biến sắc mà đêm nay bị một

gã hậu bối đột kích. Tiếng tăm này đồn ra ngoài giang hồ há chẳng thành
một trò cười quái dị.

Triệu Tử Nguyên ở trong trường và thiếu nữ áo đen nhìn về phía phát ra

âm thanh, nhưng rừng cây tịch mịch không một tiếng động.

Trong cỗ xe bồng, giọng nói âm trầm lại cất lên:
- Cao nhân ở đâu tới đây? Xin ra mắt để nói chuyện.
Trong rừng lại có tiếng người đáp:
- Không dám! Lão phu chỉ là người đi du lịch bốn biển đêm nay qua đây

may gặp trường hội thị này, nên dừng lại để coi nhiệt náo.

Người trong xe hỏi:
- Có thịnh hội gì đâu?
Người trong rừng đáp:
- Sao các hạ còn giả vờ không biết? Đêm nay hai anh em họ Tạ gặp phải

cuộc mai phục trọng đại ở nấm mồ hoang. Hiện giờ Tạ lão nhị đã bị Ma
Vân Thủ đả thương. Đối phương còn bố trí mưu cơ ở ngôi mộ giả và mời
những nhân vật võ lâm ở Cái Bắc đến phó hội vì mục đích đẩy Tạ Kim Ấn
vào đất chết. Chẳng lẽ những việc đó không liên quan gì đến các hạ?

Chủ nhân Lục Ốc hỏi:
- Các hạ có ý tới đây sao lại bảo là ngẫu nhiên qua đường? Dù các hạ

không muốn xuất hiện, cũng không thể giấu được bản nhân. Ngoài Thái Ất
Tước còn ai nữa?

Người trong rừng đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.