ĐOÀN TÀU THỦY TINH - Trang 440

Rõ ràng không ngờ Chung Đình đột nhiên nhắc đến bố mẹ mình,

Phương Chân Vân thoáng ngẩn ra, rồi cười một tiếng rất thoải mái, "Lâu
lắm rồi họ không liên lạc với em, em cũng không cần thiết phải đi tìm họ,
chỉ tăng thêm phiền não cho họ. Hơn nữa, em cũng không phải đi tu, chỉ ở
đây giúp đỡ thôi."

"Bên trường học thì sao?"

"Em làm tạm nghỉ một năm, chờ hết một năm này rồi hãy nói." Chân

Vân cười, "Em thế này cho dù tốt nghiệp đại học thì cũng không có cách
nào làm việc ở bên ngoài được."

Chung Đình không còn lời nào để nói.

Phương Chân Vân nói với Chung Đình, bây giờ cô ấy giống như tình

nguyện viên ở đây, giúp chùa làm một số việc lặt vặt. Cô ấy cũng như ni cô
nơi này, mỗi ngày phải dậy vào bốn giờ rưỡi, sau đó tĩnh tọa, hành hương,
tập thể dục, dùng bữa sáng chay chung với mọi người. Buổi trưa lại nghe
kinh, hành hương, tĩnh tọa, rồi làm một số công việc. Phía sau có vườn rau,
rừng cây ăn trái, toàn bộ là do chùa tự xử lý.

Cuộc sống nơi đây rất bận rộn, cũng rất có quy luật.

"Ngày mai chị có thể ra sân sau của bọn em xem thử, bây giờ nhiều

cây kết trái rồi, ngọt lắm." Phương Chân Vân dừng lại, đột nhiên nhớ ra,
"Ngày mai hai người đi phải không?"

"Ừm."

"Ở đây tám giờ rưỡi sẽ khóa cổng... Tối nay chị ở đây được không, em

có rất nhiều chuyện muốn nói với chị." Phương Chân Vân nhìn cô đầy chân
thành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.