Tiểu Thất đang mặc trên mình chiếc áo sơ mi của Đỗ Như Phong, ngơ
ngác nhìn chủ nhân của mình rồi cuối cùng chấp hành mệnh lệnh, lăn trên
mặt đất hai vòng.
Đỗ Như Phong... bất lực!
Kỳ thực không chỉ có Đỗ Như Phong, lúc đang diễn cảnh này, chính
bản thân Mạch Nhiên cũng cảm thấy bất lực.
Không biết đến bao giờ cô mới có thể diễn đạt yêu cầu của Tưởng Vân
Đạt, khi lăn phải cho thấy "Không có cái vẻ hèn mọn, mà phải đặc biệt
đáng yêu"??? Mạch Nhiên lăn lộn trên mặt đất hơn mười vòng, vẫn không
hiểu được cái yêu cầu kia của đạo diễn. Trong khi đó, Kiều Minh Dương
đứng một bên cười như bị điên.
Mạch Nhiên lúc ấy thật muốn giết người!
"Tương đạo, tôi yêu cầu sửa kịch bản!" Mạch Nhiên lên tiếng kháng
nghị, "Lăn lộn hèn mọn như vậy, sao có thể đứng lên?"
"Đó là bởi vì cô diễn còn chưa chuẩn." Tưởng Vân Đạt không lưu tình
chút nào mà vạch trần.
"Sao có thể! Diễn cảnh lăn lộn này, kể cả diễn viên giành giải thưởng
điện ảnh, cũng chưa chắc đã làm tốt!" Mạch Nhiên căm giận nói.
"Cô không tin?" Tưởng Vân Đạt liếc nhìn Mạch Nhiên.
"Không tin!" Mạch Nhiên lắc đầu.
"Kiều Thiếu." Tưởng Vân Đạt hướng ánh mắt nhìn về phía Kiều Minh
Dương đang cười trộm, "Cậu lai đây, "lăn" cho Mạch Nhiên xem một
chút."