Người kia vừa buồn bực vừa tức giận, bất bình nhìn về phía hai người
bọn họ nói: "Thật là có khả năng diễn xuất."
Mạch Nhiên làm như ngơ ngác vô tội, nhưng trong lòng vô cùng khoái
chí. Sao mà không có khả năng diễn cho được, tốt xấu gì cô cũng là một
diễn viên a!
Phóng viên tiếp tục luân phiên đưa ra câu hỏi, Mạch Nhiên và Khương
Tuệ cùng nhau đối phó. Lúc ấy Mạch Nhiên cuối cùng cũng tin cô ta đúng
là xứng đáng với lời khen của mọi người, không phải là hữu danh vô thực.
Mạch Nhiên cảm thấy cô ta kỳ thực cách sống cũng giản dị gần gũi, là
một vị tiền bối rất đáng học tập.
Thế nhưng!
Thế nhưng Mạch Nhiên vừa nghĩ đến chuyện cô ta là bạn gái cũ của
Thẩm Lâm Kỳ, trong lòng liền bất an! Nếu như ngay cả một người cao quý,
tao nhã, khí chất phi phàm như Khương Tuệ mà Thẩm công tử cũng không
cần, vậy rốt cuộc anh coi trọng cô bao nhiêu phần? Không phải chỉ là vì cô
còn trẻ? Mạch Nhiên nghĩ như vậy liền cảm thấy một trận lạnh thấu xương.
Thấy sắc mặt Mạch Nhiên không tốt, Linda lo lắng hỏi: "Mạch Nhiên,
em làm sao vậy?"
"Đau bụng, buồn nôn." Mạch Nhiên kiên quyết nói
"Không phải chứ? Lẽ nào ăn phải cái gì sao?" Linda kinh ngạc nhìn
Mạch Nhiên.
"Không." Mạch Nhiên lắc đầu, "Bởi vì tâm tình không tốt."
"..." Mạch Nhiên nghĩ Linda đại khái đã quen mình nói năng lộn xộn,
cho nên ngoan cố không chịu thừa nhận lý do kia.