Nàng rõ ràng mới là nữ nhân có phân vị cao nhất trong hậu cung,
nhưng lại ngồi hàng thứ hai, chủ vị là Tần Phiên Phiên ngồi.
Đây là Hoàng thượng đặc biệt nói, tiệc đầy tháng Đại Hoàng tử, tự
nhiên là mẹ đẻ Đại Hoàng tử ngồi ở chủ vị.
Chúc Mẫn lại không cam tâm cũng không thể tránh được, một là nàng
không thể nào phản bác lời nói của Hoàng thượng, hai là nàng không phải
lục cung chi chủ, không phải Hoàng hậu, cùng Tần Phiên Phiên phân vị
chênh lệch không tính là lớn, cũng chỉ có thể phục tùng an bài.
Tiệc đầy tháng làm cực kỳ náo nhiệt, dù nhân vật chính là Đại Hoàng
tử chỉ lộ mặt một chút rồi bị ôm xuống, nhưng như cũ vẫn truyền đến vô số
tiếng cười nói chúc mừng.
Ai cũng biết Hoàng thượng rất coi trọng với lần yến tiệc này, cho dù là
ép buộc mình, cũng phải kéo ra ba phần cười tới.
Sau khi tiệc kết thúc, Tần Phiên Phiên lập tức liền trở về Thưởng Đào
các đi nhìn đứa nhỏ, Chúc Mẫn còn phải lưu lại nhìn chằm chằm nhóm
cung nhân thu dọn.
Đợi lúc nàng trở lại Đoan Mẫn điện, sắc trời bên ngoài đã tối đến nỗi
đưa tay không thấy được năm ngón, nàng nằm ngửa lên trên ghế Quý phi,
nhắm mắt lại chợp mắt, nhíu chặt lấy lông mày nghĩ ngợi tâm sự.
"Nương nương, Trương Thành công công tới." Tiểu cung nữ nhẹ
giọng thông truyền một câu.
Hoàng Quý phi lập tức bừng tỉnh, bỗng nhiên từ trên ghế Quý phi bật
dậy, nàng không cẩn thận ngủ thiếp đi mất.
"Mau mời!" Nàng cấp tốc sửa sang lại một chút váy sam, nhìn xem
sắc trời đen sì sì ở bên ngoài, đáy lòng dâng lên mấy phần dự cảm không