nhiên không phù hợp với tính cách của nàng, nên vừa vén tay áo vừa ồn ào
muốn gia nhập.
[1]
慌(hoảng): vội vàng hấp tấp.
Từ lúc vào cung tới nay, sau khi Tần Phiên Phiên xé bỏ lớp nguỵ trang
mười mấy năm ở Tần phủ, ngoài sáng có Cao Thái hậu chống lưng, ngầm
có Cẩu Hoàng đế sủng ái, tính tình của nàng lại càng không thu liễm[2]
được, giống như là Husky được thả xích, vừa bỏ dây ra liền chạy không
thấy bóng dáng đâu.
[2]
收敛: tiết chế, kiềm chế bớt tính tình.
"Chủ tử, ngài an tâm ngồi đi, đừng đi theo chân bọn họ đá cầu. Thân
mình này của ngài phải chú ý một chút, huống hồ bọn họ đều là nô tài, ngài
đi lên nhất định bọn họ không chơi thoải mái được."
Vọng Lan thấy nàng kích động như thế, hai má đỏ bừng, hiển nhiên là
kích động, sợ nàng lại xảy ra ngoài ý muốn nào đó, nên lập tức tiến lên
ngăn cản.
Sao hiểu được quyết tâm muốn đi lên phân cao thấp của Tần Phiên
Phiên, ngồi ở bên dưới xem cũng thấy gấp chết nàng rồi.
Trời mới biết nàng vì lấy lòng mẹ cả, dỗ tổ mẫu, làm một tiểu thư
khuê các nghe lời hiểu chuyện, nên phải bóp chết bao nhiêu thú vui từ trong
trứng nước, chỉ dám vào nửa đêm, lúc mình ngủ mà mơ phóng thích bản
thân làm những chuyện cuồng dã.
"Đừng sợ đừng sợ." Tần Phiên Phiên xua xua tay với Vọng Lan,
nhanh chóng vọt vào đám cung nhân.
"Ta nói trước này, chờ lát nữa vừa bắt đầu thi đấu là không có phân
biệt chủ tớ gì nữa, chỉ có đá quả cầu mới là chuyện lớn nhất. Chờ lát nữa ai