ĐỘC SỦNG THÁNH TÂM - Trang 636

Trương Hiển Năng nhìn Vọng Lan cô cô trước mặt đang tươi cười hớn

hở, trong lòng thế nào lại không hề dễ chịu, hắn cảm thấy hôm nay chính
mình quá xui xẻo.

" Buổi tối công công vẫn nên đứng trên cầu gỗ hóng gió đi. Hoàng

Thượng nói không cần ngươi đi vào hầu hạ, người đêm nay muốn ở
Thưởng Đào Các." Vọng Lan kéo khóe miệng, muốn lộ ra một nụ cười trấn
an cho hắn nhưng hình như không thành công lắm. Chuyện này rơi xuống
đầu ai mà chẳng phải sinh khí.

Trương Thành âm thầm cắn chặt răng, quan tâm hỏi một câu: "Hôm

nay còn có người khác sao?"

"Không có, đêm nay tất cả Tây Bắc phong đều cho ngươi một người."

Vọng Lan thực nghiêm túc mà nói.

Thể xác và tinh thần Trương công công đều mệt rã rời, hắn cảm thấy

chính mình đã chịu quá nhiều thương tổn.

Trong điện truyền đến thanh âm của Đào Uyển Nghi và song bào thai

vui quá mà khóc, rõ ràng họ lại bắt đầu biểu diễn đây mà.

Chỉ có hắn một mình lẻ loi hiu quạnh nơi đây.

Một lúc sau, Song bào thai vừa ra, đã bị Trương Thành chặn đường đi,

hai người đều là vẻ mặt phát ngốc mà nhìn hắn, không biết Trương công
công đang bị làm sao.

"Chân gà còn không? Ta muốn ăn gà."

Trương công công bị bỏ đói cơm chiều, đáy lòng cực bất bình, thôi

trước hết là no cái bụng đã có việc gì nói sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.