ĐỘC TÌNH - Trang 224

lòng mình vẫn có cảm giác mắc nợ. Đây là mong muốn của cô, cô nhất
định phải trả.

Tô Tự khoanh tay cười nhạt: “Tiền...”. Nếu cô muốn Lê Họa trả nợ thì đã
chẳng đợi đến ngày hôm nay. “Cậu có coi mình là bạn không thế?”.

“Chuyện này không liên quan gì cả. Hơn nữa, chính vì là bạn nên mình
càng muốn trả.” Về chuyện này, Lê Họa rất kiên quyết.

Tô Tự lạnh lùng nói: “Ồ, vậy tiền này ở đâu ra?”. Cô thừa biết Lê Họa
không có khả năng lo được số tiền lớn như vậy. Thấy sắc mặt của Lê Họa
biến đổi, Tô Tự cảm thấy đắc ý.

“Cậu cứ nhận đi.”

Tô Tự nổi giận: “Lê Họa, cậu lấy tiền của đàn ông để trả mình? Cậu nghĩ
làm vậy thì cao thượng lắm hả?”, cô cầm tấm thẻ lên, “Lộ Thiếu Hành cho
cậu thứ này để cậu đi theo anh ta phải không?”.

Chỉ cần Lê Họa dám nói một câu, Tô Tự sẵn sàng ném tấm thẻ này vào mặt
Lộ Thiếu Hành.

“Không phải, không liên quan gì đến anh ấy.” Lê Họa cười, “Mình tự
nguyện theo anh ấy”.

Chuyện này không liên quan gì đến tiền bạc cả.

Vốn muốn trò chuyện tử tế với Lê Họa, nhưng lúc này Tô Tự không còn
tâm trạng gì nữa.

“Cậu làm mình quá thất vọng. Chẳng phải chính cậu nói với mình từ nay sẽ
sống thật tốt sao? Tại sao bây giờ lại lao vào cái giới này? Lộ Thiếu Hành
có gì tốt đẹp, người nhà họ Lộ chẳng ra cái gì.”

Lê Họa vẫn rất bình tĩnh: “Trong lòng cậu, đàn ông chẳng ra gì cả”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.