ĐỘC TÌNH - Trang 232

Lộ Diệc Cảnh nở nụ cười khinh miệt, nghĩ thầm, phụ nữ đều nông cạn như
nhau, vừa trông thấy mấy anh chàng công tử nhà giàu, liền làm bộ ngây thơ
như con cừu nhỏ.

Lê Họa vội vàng đẩy Lộ Diệc Cảnh ra rồi nhanh chóng bỏ đi. Lộ Diệc
Cảnh vừa khó hiểu vừa thấy thú vị, chẳng lẽ trông anh ta đáng sợ đến vậy
sao?

Lê Họa chạy đến một góc khuất mới dám dừng lại để thở, lòng oán hận Tô
Tự, rốt cuộc có biết Lộ Diệc Cảnh cũng ở đây không?

Tìm được phòng của Tô Tự, Lê Họa mở cửa vào, trông thấy bạn mình đang
ngồi ở ghế, dõng dạc nói: "Đàn ông là đồ tồi, cuộc đời này chỉ có tôi chơi
đàn ông, nào đến lượt đám đàn ông các người chơi đùa tôi…”.

Trên sàn nhà, mấy gã đàn ông đang nằm bệt, gã thì đang mê man hút thứ gì
đó, gã thì cười hì hì.

Tô Tự liếc về phía mấy gã đang nhìn mình bằng ánh mắt ngả ngớn hòng
muốn thu hút sự chú ý. Đúng là không biết tự lượng sức mình.

Trông thấy Lê Họa vào, Tô Tự liền đưa tay lên xem đổng hồ, cũng may
chưa muộn. Dù Lê Họa có đến muộn thì cô cũng không tuyệt giao như lời
đe dọa, nhưng Lê Họa đến đúng giờ thì cô mới có đường lui.

Chưa đợi Tô Tự lên tiếng, Lê Họa đã xông vào: “Mau đi theo mình.”

“Cậu làm cái gì đây? Mình còn chưa chơi đủ.”

Lê Họa kéo cô nàng dậy: “Cậu có biết Lộ Diệc Cảnh cũng đang ở đây
không?”.

Tô Tự kinh ngạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.