ĐỘC TÌNH - Trang 239

cảm thấy không đơn giản như vậy, nhưng cũng không thể nghĩ ra là chuyện
gì khác”.

“Không điều tra ra?” Lộ Thiếu Hành nhíu mày, không hỏi gì thêm. Nếu đã
loại trừ khả năng có người khác giở trò, thì sự việc sẽ dần dần sáng tỏ thôi,
không cần quá lo lắng.

Thấy Lộ Thiếu Hành yên lặng, Lộ Ôn Diên cười khẩy: “Không biết đồng
cảm gì cả”.

“Người nên đồng cảm là chú mới đúng!” Lộ Thiếu Hành cũng cười, “Mấy
chuyện điên rồ của chú thế nào rồi?”.

“Anh cứ tự nhiên cười em đi!” Lộ Ôn Diên không để tâm.

Lộ Thiếu Hành không nói gì nữa.

“Nghe nói anh cũng bị bóng hồng nào đó hớp hồn rồi phải không?”

“Nghe ai nói?”

“Mấy chuyện này thì giấu được bao lâu chứ?”

“Không ngờ chú lại quan tâm anh như vậy, cảm động quá!” Lộ Thiếu Hành
biết rõ suy nghĩ của Lộ Ôn Diên, “Chơi đùa chút thôi”. Anh nhắm mắt lại,
nhưng trong lòng đã xuất hiện phiền muộn.

Lộ Ôn Diên đánh giá độ thật giả trong lời nói của anh, “Anh cứ nhớ em
từng nói với anh, bất kỳ lúc nào cần em giúp, chỉ cần nói một câu”.

Lộ Thiếu Hành đứng dậy, chỉnh lại trang phục, quay sang cười với Lộ Ôn
Diên: “Không hiểu chú nói gì. Để ý nó nhé, anh về đây”.

Chút lợi ích kia không đáng gì so với việc tự bảo vệ lấy chính mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.