ĐỘC TÌNH - Trang 253

Lộ Thiếu Hành vô tư nói ra những lời đó trước mặt Lộ Ôn Diên, nhưng
không có nghĩa là trong lòng anh không lo lắng. Anh tìm được Lê Họa,
nghĩ cũng nên đưa cô về sớm. Lê Họa không hỏi gì, đi theo anh ra ngoài.
Hai người mới đi được mấy bước thì có ai đó gọi với theo đằng sau.

“Thiếu Hành!”

Giọng nói này nghe rất quen tai. Lê Họa khựng lại.

Lộ Thiếu Hành cũng có chút giật mình, anh quay người lại, mỉm cười:
“Chào hai bác!”.

Nụ cười trên mặt bà Trác vụt tắt khi trông thấy Lê Họa.

“Thiếu Hành, cháu có biết cô gái này là ai không?” Bà ta chỉ vào Lê Họa.
Thái độ của cô khi họ gặp nhau ở Glamour ngày ấy, bà ta còn nhớ rõ.

Lộ Thiếu Hành vẫn duy trì nụ cười tự nhiên: “Bác gái, cháu nghĩ nên tìm
một chỗ nào đó ngồi nói chuyện được không?”

Trước mặt mọi người mà nói những chuyện này thật sự không hay cho lắm.

Trước ánh mắt đầy giận dữ của bà Trác, Lê Họa đành đứng im, để mặc cho
Lộ Thiếu Hành bị bà ta kéo đi. Cô cảm giác toàn thân đau nhức như thể bị
kim châm, cô có thể đoán được bọn họ nói những gì với nhau, rằng cô là
một người đàn bà trơ trẽn, hám tiền hám của, đeo bám đàn ông và vô vàn
những từ ngữ xấu xa khác nữa.

Sự bất bình đẳng này cứ lớn dần lên trong cô.

Không chỉ bố mẹ của Trác Dực Đình, bất cứ ai cũng sẽ coi thường cô nếu
như biết về con người cô, dù cho cô có cố gắng tỏ ra không quan tâm đến
đâu chăng nữa.

Những điều này là thực tế, cô chẳng thể phản kháng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.