ĐỘC TÌNH - Trang 259

Anh là người chỉ quan tâm đến kết quả, không mấy để ý quá trình. Nếu cô
nhất quyết muốn đi, anh sẽ không cố gắng níu giữ cô như mấy vai nam
chính si tình. Anh ghét cưỡng cầu.

Cô đúng là một kẻ nhát gan, ngay cả lời chia tay cũng không dám đối diện
với anh mà nói thẳng ra. Anh thầm nghĩ, nếu cô đứng trước mặt anh để nói,
có lẽ anh sẽ lạnh lùng thốt ra hai chữ: “Nguyên nhân?”.

Có nhiều người luôn giữ thói quen của bản thân, không phải bởi họ cố
chấp, mà đơn giản là họ không muốn tỏ ra thất thường để cho người khác
thấy được tầm ảnh hưởng của người đó đến mình. Để rồi, họ có thể tự nhủ
với bản thân rằng, vắng ai đó trong đời cũng không sao cả, người đó vốn
không quan trọng đến vậy.

Lộ Thiếu Hành đến Vũ Mỹ, mở cửa phòng bao ra, mọi người bên trong lập
tức phóng ánh mắt kinh ngạc về phía anh. Anh hơi nhíu mày, thong dong
bước vào. Có thể do anh đã từ chối lời rủ rê của bạn bè quá nhiều nên lần
này mọi người cũng cho rằng anh sẽ không đến.

Lương Hạo nhấp chút rượu rồi mới tươi cười hỏi: “Dạo này bận gì thế?”.
Anh ta ngồi dịch sang bên cạnh một chút, nhường chỗ cho Lộ Thiếu Hành.

Về chút chuyện này, bản thân Lộ Thiếu Hành không có ý định che giấu,
cũng không hẳn muốn công khai, số người biết chuyện chẳng phải ít,
nhưng mọi người đều làm bộ như không hay biết gì. Cũng phải, trừ khi cần
thiết, người ta đều không muốn phải vạch trần điều gì, ai cũng muốn tỏ ra
vui vẻ.

Anh lấy ra một chiếc bật lửa, nói: “Còn chuyện gì vào đây nữa”.

Lương Hạo cười cười: “Cậu tới đúng lúc lắm, mọi người đang nghe tên
Trương Văn Hoa kia giảng đạo lý vợ chồng. Cậu cũng nghe tham khảo
xem!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.