ĐỘC TÌNH - Trang 26

Cô mở cửa, đá nhẹ vào người đang ngồi co ro dưới nền: “Vào nhà đi!”.

Bấy giờ Tô Tự mới ngẩng đầu lên, cười khì giơ hai tay ra phía trước.

Lê Họa thở dài, nghĩ bụng nếu mình là đàn ông, nhất định sẽ không kìm
được mà ôm ngay Tô Tự vào lòng.

Vậy đấy, ngay cả phụ nữ cũng nảy sinh ý muốn bảo vệ kẻ mềm yếu, huống
chi là mấy gã sở khanh ngoài kia. Đàn ông luôn bị sự yếu đuối của phụ nữ
mê hoặc, lấy nhu trị cương, đấy chính là vũ khí lợi hại nhất của phụ nữ.

Lê Họa bất đắc dĩ nắm lấy tay Tô Tự, kéo cô nàng đứng dậy. Tô Tự ôm
chầm lấy cô, miệng xuýt xoa: “Người cậu ấm thật đấy!”.

Lê Họa không nói gì, chỉ lặng lặng bật đèn lên. Căn nhà thoáng chốc sáng
bừng khiến cô cảm thấy tỉnh táo hơn đôi chút. Lúc này, cô mới nhận ra Tô
Tự đang nhìn mình một cách lạ lùng. Cô nhịn không được mở miệng hỏi:
“Sao lại nhìn người ta như thế?”.

Tô Tự ngồi phịch xuống sofa, chân vắt chéo, hoàn toàn đối nghịch với vẻ
ngoài dịu dàng của cô nàng. Lê Họa đã quá quen với điều này nên chẳng
lấy gì làm ngạc nhiên. Phụ nữ đôi lúc cũng cần giả dối một chút, miễn là
không làm tổn hại đến người khác là được.

“Anh chàng kia đưa cậu về hả?” Tô Tự chu miệng châm chọc, “Thật sự
định kết hôn à?”.

Lê Họa cầm điều khiển tivi lên, mở âm thanh to thêm.

“Thì sao? Không nỡ để người ta đi lấy chồng à?”

“Đương nhiên!” Tô Tự kéo dài giọng, “Giờ cậu đang được tớ bao nuôi, làm
gì có chuyện đi theo người khác dễ thế được!”.

Lê Họa không tiếp lời, cô ngả người xuống ghế, ánh mắt mơ màng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.