ĐỘC TÌNH - Trang 292

“Ừ.” Lộ Thiếu Hành lờ mờ đoán ra. Lần này Lộ Ôn Thịnh về nhà, ai cũng
nóng lòng muốn biết kết quả sẽ ra sao. Thời đại bây giờ khác trước rồi, bậc
bề trên luôn cho rằng quyết định của mình là đúng, nhưng chưa đến phút
cuối thì chưa biết được bọn họ sẽ khuất phục hay thỏa hiệp.

Thật hiếm khi cả nhà có mặt đông đủ ăn cơm cùng nhau, đã vậy, còn dư
một người ngoài.

Diệp Tinh nhìn con trai: “Y Hàm đến làm khách mà sao con cứ chăm chăm
ăn, không để ý gì đến con bé thế?’.

Lộ Ôn Diên ngẩng đầu liếc mẹ một cái rồi quay sang mỉm cười với Tỉnh Y
Hàm: “Tôi vô ý quá, mong cô Tỉnh đừng để bụng nhé”. Đoạn, anh ta gắp
thức ăn cho Tỉnh Y Hàm.

“Không sao đâu, anh cứ để tôi tự nhiên.” Tỉnh Y Hàm cười nhã nhặn, sau
đó còn gắp thức ăn cho Lộ Chính Hoán và Diệp Tinh khiến hai vị phụ
huynh vô cùng hài lòng.

Lộ Thiếu Hành thích thú nhìn Lộ Ôn Diên, xem xem cậu em này sẽ làm gì.

Bữa cơm này kéo dài khá lâu, phần lớn thời gian là Lộ Chính Hoán và Diệp
Tinh hỏi chuyện Tỉnh Y Hàm. Lộ Chính Nhiên và Đường An An ra sức
khen ngợi. Còn lại mấy anh em cố gắng làm như mình là không khí.

Ăn uống xong, Lộ Ôn Thịnh cùng với mấy anh em ngồi nói chuyện ngoài
chòi nghỉ.

“Nhoáng cái về cả, mấy người giỏi nhỉ.” Học được thái độ bằng mặt không
bằng lòng, học được cách chống đối cả rồi.

Lộ Ôn Diên không mấy hăng hái: “Anh à, vị trí ở Hoàn Quang vốn là của
anh, anh về cũng phải”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.