ĐỘC TÌNH - Trang 302

Bà Trác nghe vậy liền cảm thấy không vui, đành mượn cớ kéo chồng đi chỗ
khác.

Đường An An không bao giờ dễ dàng để người khác muốn nói gì về con
trai mình thì nói. Con do bà sinh ra, dạy bảo hay mắng chửi gì cũng là việc
của bà, không đến lượt người ngoài lên tiếng.

“Thằng nhóc này”, Đường An An nhéo cánh tay Lộ Thiếu Hành, “Mày mà
để mẹ lo lắng là không yên với mẹ đâu”.

Đây coi như lời cảnh cáo. Bà không để bụng những điều Trác Kính nói, chỉ
muốn nhắc nhở Lộ Thiếu Hành không được phạm sai lầm.

Vị hôn thê của Trác Dực Đình là một danh môn thục nữ, lời ăn tiếng nói
đều biểu hiện rõ ràng. Trác Dực Đình đứng trước mặt Lộ Thiếu Hành, mấy
lần đỡ rượu hộ vợ tương lai, sắc mặt đã bắt đầu ửng đỏ.

“Lần trước nghe Trang Chu nói, tôi còn chưa dám tin.” Lộ Thiếu Hành nói
thật, nhưng vào tai người khác thì nghe có phần giả dối.

Trác Dực Đình không đáp, chỉ nhìn vào ly rượu trên tay. Trong chuyện tình
cảm, không phải cứ bỏ thời gian ra theo đuổi là có thể thu được kết quả như
mong muốn. Bản thân Trác Dực Đình cũng không muốn tin, ừ thì đính hôn,
không chống đối gì cả. Phần vì mệt mỏi, phần vì không muốn tổn hao sức
lực để gây ra những chuyện ầm ĩ nữa. Lắc lắc ly rượu trong tay, nhìn làn
hơi bốc lên. Thật ra, bọn họ cũng giống chất lỏng trong ly này, cho rằng
bản thân cao quý, được người người khen ngợi, rượu vang lâu năm, trải qua
nhiều khâu chế biến, giá thị trường nhiều ít thế nào, cuối cùng cũng chỉ
nằm trong chiếc ly này. Thậm chí, rơi xuống đất thì chẳng bằng nước lọc,
đã vậy còn làm bẩn sàn nhà.

Trác Dực Đình chỉ cười trước câu nói của Lộ Thiếu Hành, trong lòng biết
rõ giữa hai người không thể nào giống như trước được nữa, cũng không cần
nói những lời giả tạo với nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.