ĐỘC TÌNH - Trang 305

CHƯƠNG 48

Trong bóng tối tiếng chuông điện thoại vang lên một cách lạc lõng khiến
người ta thật mất hứng.

Lộ Thiếu Hành trở dậy, vơ áo ngủ khoác lên người rồi mới cầm điện thoại
xem. Dường như có chuyện gì nghiêm trọng, mặt anh biến sắc nhanh
chóng. Lê Họa kéo chăn đắp lên người, mắt mơ màng nhìn Lộ Thiếu Hành,
tay lại sờ vào điện thoại đang đặt một bên.

Không đáng! Đây là định nghĩa của cô với bản thân mình. Lộ Thiếu Hành
sẽ nhận điện thoại từ tiếng chuông đầu tiên, nhưng cô thì không, điện thoại
vừa rung, cô liền ấn nút tắt. Cách hành động khác nhau này, tuy rằng không
có ảnh hưởng quá lớn, nhưng cô cảm thấy không thoải mái. Thấy màn hình
hiển thị cái tên “Tri Ngôn Tri Ngữ”, hai hàng lông mày cô nhíu lại.

Lộ Thiếu Hành mặc quần áo nghiêm chỉnh, trông bộ dạng có vẻ sốt ruột,
chắc chắn đã xảy ra chuyện gì. Xong xuôi, anh mới quay sang nhìn cô:
“Ngủ sớm đi, hôm nay anh không về”. Chưa đợi cô phản ứng, anh đã nói
tiếp: “Xảy ra chút chuyện”.

Lê Họa gật đầu. Anh đã nói rõ ràng như vậy nghĩa là không muốn cô suy
nghĩ nhiều. Cô không ngốc, biết rõ tình huống này không nên quấy rầy anh.
Lộ Thiếu Hành nhìn cô, chần chừ như muốn nói gì đó rồi lại thôi. Anh
vươn tay ra rồi khựng lại, quay người đi ra cửa. Cô nhìn theo anh, lúc lâu
sau mới gọi điện cho Tô Tự. Nghe được giọng của Tô Tự, cô lập tức dậy
mặc quần áo rồi lao ra khỏi nhà, thậm chí không kịp chải đầu.

Tô Tự đang ngồi bó gối trước cửa căn hộ riêng của cô, trông dáng vẻ đáng
thương như một con mèo bị bỏ rơi. Lê Họa chợt thấy lòng thắt lại, tại sao
khi nãy cô lại không nghe điện thoại của Tô Tự cơ chứ, tại sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.