ĐỘC TÌNH - Trang 308

“Cậu có nghĩ mình điên rồi không?”

“Không.” Lê Họa phủ nhận, “Nhưng mà tại sao cậu cứ phải đóng giả em
gái mình để thử lòng người khác?”.

“Lê Họa, cậu là đồ nhát gan, thật ra cậu cũng nghĩ như người khác, cho
rằng mình điên, sao cậu không dám nói thẳng ra?”

“Mình không nghĩ vậy thật mà.” Lê Họa mỉm cười, “Đói chưa, mình nấu gì
cho cậu ăn nhé”.

Tô Tự kéo cô lại: “Mình biết mình điên. Cậu có coi thường mình không?
Có không? Mình biết mình xấu tính, chẳng có gì tốt đẹp cả. Người như
mình không ai thích là phải. Nhưng tại sao bọn họ cứ thích người như
Giang Tri Ngữ đó? Vì sao không thể thích mình? Vì sao chứ?”.

Lê Họa để mặc cho Tô Tự lay mình: “Cậu không có bố mẹ nhưng có ông
nội yêu thương hết lòng. Mình có bố có mẹ nhưng không được ở bên họ,
chẳng khác nào một mình. Cậu cho là tại sao?”.

Không có câu trả lời. Trên thế gian này lấy đâu ra một đáp án tuyệt đối.

Tô Tự buông tay.

Lê Họa cười: “Cậu hỏi nếu Lộ Thiếu Hành bỏ mình thì sao, sao cậu không
hỏi liệu có một ngày mình bỏ Lộ Thiếu Hành không?”. Như thể cô nhất
định phải có Lộ Thiếu Hành, còn anh có cô hay không cũng được.

Ở biệt thự Khuynh Thế, Lộ Thiếu Hành trở về đã thấy mọi người đông đủ
ngồi trong phòng khách, sắc mặt ai nấy đều căng thẳng, ngoại trừ Lộ Ôn
Diên cúi đầu, không biết đang suy nghĩ gì. Lộ Thiếu Hành hiểu rõ cậu em
này đang thấy hả hê trong lòng. Lộ Ôn Diên vừa gây ra chuyện lớn, mà bây
giờ Lộ Diệc Cảnh còn gây chuyện lớn hơn. Dù giữa anh em mà như vậy thì
thật không phải, nhưng đã là chuyện dính đến phụ nữ, đàn ông đều ích kỷ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.