ĐỘC TÌNH - Trang 374

“Có liên lạc với anh ba của chú không?” Lần trước anh vẫn chưa kịp hỏi
thăm tình hình của Lộ Ôn Diên.

Lộ Diệc Cảnh nguýt anh trai một cái: “Không thèm hỏi em bây giờ thế nào
à?”.

“Chú?” Nhìn điệu bộ của Lộ Diệc Cảnh cũng đoán ra được hiện giờ Lộ Ôn
Diên vẫn ổn, bèn không sốt sắng hỏi thăm nữa, “Chuyện của chú thì tự mà
lo liệu lấy”.

Đã nói vậy thì anh ta sẽ chỉ nghĩ đến chuyện của bản thân thôi, chẳng hơi
đâu quan tâm Lộ Ôn Diên sống chết thế nào. Lộ Diệc Cảnh hừ lạnh một
tiếng.

Cảm thấy nơi này quá buồn chán, Lộ Thiếu Hành muốn về sớm. Ai cũng
đeo cái mặt nạ cứng nhắc như nhau đến đây. Nếu không phải vì bắt buộc thì
anh đã chẳng đến nơi này. Anh đi ra cửa, bước chân chợt dừng lại, ngẫm
nghĩ một lát, anh tiếp tục đi tới bãi đỗ xe, sau đó mới lên tiếng: “Ra đây
đi”.

Anh thậm chí không cần quay đầu lại nhìn, để đối phương chủ động bước
ra. Tuy nhiên, có vẻ đối phương không muốn tự giác, anh cười, nếu đã thế
thì cũng không cần cho họ cơ hội làm gì - Anh đi tới xe của mình. Có tiếng
bước chân đằng sau vội vàng đuổi theo, anh mặc kệ. Dù sao người cần nhờ
vả cũng không phải là anh.

“Lộ Thiếu Hành.” Rốt cuộc đối phương đã phải lên tiếng.

Bây giờ anh mới dừng chân, ngoảnh lại cười mỉa mai: “Trùng hợp quá
nhỉ”.

Vì một câu này của Lộ Thiếu Hành mà Tô Thiên Linh ngậm miệng, không
thể nói ra cái cớ cô ta đã mất công nghĩ nãy giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.