ĐỘC TÌNH - Trang 385

Lộ Thiếu Hành vẫn duy trì nụ cười ngạo nghễ: “Hay là, cậu đã để ý tới chị
gái cô ta?”.

“Im miệng.”

“Được thôi. Cậu về Yên Xuyên làm gì thế?”

“Cậu nghĩ tôi làm gì? Xưa nay cậu luôn cho rằng sự hiện diện của tôi đe
dọa tới cậu? Cậu và bố cậu quả nhiên là cá mè một lứa. Sao nào? Đang tìm
cách trả thù tôi?” Kỷ Y Đình lạnh lùng nói.

“Tôi chỉ không muốn đối đầu với cậu.”

“Ngày đó chính cậu chủ động tuyệt giao với tôi, nếu chúng ta không thể
làm bạn bè tốt thì cũng đừng ở đây giả vờ tiếc nuối, tôi buồn nôn lắm.”

“Đúng, ngày đó tôi chủ động chấm dứt tình bạn với cậu. Cho nên cậu hẳn
biết vấn đề mấu chốt là gì, nếu cậu xúc phạm tới người thân của tôi, tôi
không ngại làm bất kỳ điều gì trả đũa cậu đâu.”

“Cậu nghĩ có thể uy hiếp được tôi?”

“Chẳng phải cậu nói tư liệu của tôi rất hoàn hảo sao? Sợ gì không tìm được
điểm yếu của cậu?” Lộ Thiếu Hành liếc đối phương một cái rồi bỏ đi.

Anh biết giữa mình và Kỷ Y Đình không thể trở lại như lúc trước, cũng
như việc bản thân anh sẽ không bao giờ đơn thuần như khi còn bé. Trong
giai đoạn trưởng thành, con người ta luôn mất đi một vài thứ mà sau này
mới cảm thấy trân trọng. Thế nhưng dù biết trước kết quả, chúng ta vẫn sẽ
lựa chọn điều đó. Vậy thì chỉ cần buồn bã một chút thôi, hà tất phải nhắc
nhở bản thân nghĩ về nó từng giây từng phút.

Quãng thời gian đó trong trí nhớ của Lộ Thiếu Hành quả thật đáng để hồi
tưởng. Chính anh lựa chọn từ bỏ nên chẳng có có gì để che đậy cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.