ĐỘC TÌNH - Trang 39

nghiệp không phân sang hèn, nhưng thực chất chính bản thân cô nghe cũng
chẳng lọt tai.

Người ta nghĩ như vậy cũng chẳng có gì ác ý, những người ở đây đều thích
đi đường tắt, chính Lê Họa cũng biết vài cô nàng được đại gia bao nuôi. Cô
cảm thấy bản thân có phần giả tạo khi luôn cố tỏ ra mình không giống
những người kia. Không giống ở điểm nào chứ? Chẳng lẽ cô cao quý hơn
họ ư? Thật nực cười!

Màn đêm buông xuống. Đã đến lúc bắt đầu công việc rồi.

Glamour là địa điểm được đông đảo giới thượng lưu lựa chọn tổ chức tiệc
tùng. Ở đây có “tam mỹ”: mỹ nhân, mỹ thực, mỹ tửu; tuy nhiên, chúng
không cùng đẳng cấp, giá thành cũng khác nhau. Lê Họa là một trong
những mỹ nhân có giá cao nhất. Thời gian đầu, bữa tiệc nào cô cũng phải
tham gia, nhưng giờ đã có quyền lựa chọn rồi và không cần quá vất vả. Cho
dù phải định giá bản thân như một món hàng hóa, cũng tốt hơn là chết đói.

Người phụ trách ở đây là chị Lan, trông thấy Lê Họa, chị ta đon đả hỏi
chuyện: “Tình yêu à, cuối cùng cũng chịu xuất hiện rồi. Bao nhiêu khách
VIP muốn em tiếp rượu biết không hả?”.

“Chẳng phải giờ em đã ở đây rồi sao?”

Chị Lan đưa cho cô một tấm thẻ vào cửa: “Đây! Đừng trách chị không nhắc
em trước nhé, tiếp đãi cho tử tế, tiền bo chắc chắn đầy ví!”.

Lê Họa nhận lấy tấm thẻ: “Đội ơn chị Lan cất nhắc!”.

Đối phương vỗ vai cô: “Biết vậy là tốt, mau đi đi!”.

Cô vừa đi được mấy bước, những người đứng đằng sau liền kéo chị Lan lại,
kêu ca làm vậy không công bằng. Chị Lan chỉ cười an ủi họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.