ĐỘC TÌNH - Trang 417

đen.

Lộ Thiếu Hành gật đầu, rút một điếu thuốc đưa cho đối phương. Anh ta từ
chối. Lộ Thiếu Hành nhúng điếu thuốc vào rượu trên mặt bàn, rồi bật lửa
lên đốt. Ánh lửa xanh lét lập lòe.

“Lương Thành Ngạn!” Lộ Thiếu Hành nói với Lê Họa.

Lê Họa gật đầu chào đối phương nhưng anh ta không đáp khiến cô lúng
túng.

Lộ Thiếu Hành liếc nhìn những vỏ chai rượu này, nói: “Cậu có thể tiếp tục
uống, nếu muốn thì uống cả đời cũng được. Anh trai cậu bảo tôi chuyển lời
với cậu, có thể tranh thủ lúc không uống rượu đến gặp bố cậu một lát được
không? Ông ấy đang nằm viện, may mắn thì sống tiếp được một năm, còn
không, có thể mai là tang lễ”.

Rốt cuộc Lương Thành Ngạn cũng có phản ứng, cơ thể anh ta run lên, trên
mặt xuất hiện nỗi đau.

“Chỉ vậy?”

“Cậu nghĩ anh trai cậu còn muốn nói gì với cậu nữa? Trên đời thiếu gì hoa
thơm cỏ lạ?” Lộ Thiếu Hành nói xong liền cười, đưa Lê Họa rời khỏi. Đối
với những người cố chấp đến cùng cực thế này, không cần phải nhiều lời.

Lê Họa không yên tâm. Vừa rồi vô tình để ý thấy vết sẹo trên cổ tay người
đàn ông kia, bị thương ở vị trí đó khiến cô không tránh khỏi nghĩ đến
chuyện anh ta từng tự sát. Điều khiến cô ngạc nhiên là một người đàn ông
như anh ta sao phải tự sát? Là người như thế nào mới khiến anh ta biến
thành như vậy?

“Nghĩ gì thế?” Lộ Thiếu Hành kéo đầu cô ngả vào người mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.