ĐỘC TÌNH - Trang 420

Tự dưng cô lại dở chứng như thế, Lộ Thiếu Hành tỏ ra thiếu nhẫn nại, quay
lưng bỏ đi thật. Cô nhìn bóng lưng anh, chợt hỏi: “Anh có yêu em không?”.

Lộ Thiếu Hành không để ý đến cô, vẫn tiếp tục đi về phía trước. Lê Họa
cắn môi, không hiểu nỗi buồn từ đâu tới.

“Anh không yêu em... không yêu.” Cô hét lớn.

Lộ Thiếu Hành dừng chân, chạy về phía cô. Trong lúc cô còn chưa kịp
phản ứng, anh cầm lấy tay cô, kéo cô cùng nhảy xuống dòng nước đang
chảy xiết. Bọt nước văng lên, cả hai bị nhấn chìm.

Nếu đây là điều cô mong muốn thì anh sẽ cho cô như ý.

Phía dưới dòng thác không hề yên bình như trong tưởng tượng.

Lê Họa vẫn chưa hết kinh hãi. Lộ Thiếu Hành nhếch miệng: “Nếu anh
muốn nhảy thật cũng sẽ kéo em theo làm gậy chống lưng”.

Đừng nghĩ quá tốt về anh như vậy, dù anh không thể sống tiếp, cũng phải
có người bầu bạn. Những chuyện vĩ đại như hi sinh bản thân vì hạnh phúc
của người khác vĩnh viễn sẽ không xảy ra với anh. Lê Họa nhìn cả người
anh ướt đẫm, bỗng dưng nước mắt trào ra. Lộ Thiếu Hành ôm cô vào lòng.
Quần áo cả hai vừa ướt vừa lấm lem bùn đất.

“Có ai mắng em đâu, khóc gì chứ?”

Không biết. Không biết.

Cô biết bí mật về thác nước này. Hiện giờ chính quyền địa phương không
cho phép du khách chạm vào nước nên truyền thuyết về nó cũng ít được
nhắc đến. Chút bất an trong lòng đã hoàn toàn bị đè xuống.

“Nãy anh nghĩ gì thế?” Cô rất muốn biết biểu hiện dứt khoát vừa rồi của
anh nghĩa là gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.