ĐỘC TÌNH - Trang 67

“Cậu nghiêm túc à?” Lộ Thiếu Hành chợt hỏi.

“Chưa bao giờ tôi nghiêm túc như vậy!”

Lộ Thiếu Hành mỉm cười.

Đằng kia, Lộ Ôn Diên chợt huýt sáo vẫy tay gọi bọn họ qua. Cũng chẳng
có gì, chỉ là tâm trạng cậu ba không tốt nên muốn có người nâng chén giải
sầu cùng mình.

Cũng đau đầu vì phụ nữ, Lộ Ôn Diên và Trác Dực Đình chẳng khác nào tri
kỉ của nhau, mà nếu đã có tri kỉ thì đương nhiên sẽ quên anh em. Hai người
họ uống hết chén này đến chén khác, chỉ có Lộ Thiếu Hành là uống ít.

“Chẳng có nghĩa khí gì cả!” Lộ Ôn Diên chê bai anh trai, “Thấy bọn em
chật vật thế này, sao anh không bước chân nhập hồng trần luôn đi!”.

Nói như thể Lộ Thiếu Hành đã tu tiên đắc đạo không bằng.

“Say bét nhè rồi lăn ra đấy ngủ, lát nữa cô chú về lại tức giận.” Anh kéo Lộ
Ôn Diên dậy.

Lộ Ôn Diên gạt tay anh ra, tiếp tục cạn chén với người bạn tri kỉ của mình.

Trác Dực Đình cũng tỏ ra tò mò: “Lộ Thiếu Hành, hình như ngày xưa cậu
từng có một cô bạn gái mà nhỉ, sao tự dưng chia tay thế...?”.

“Chuyện lâu lắm rồi.” Lộ Thiếu Hành không muốn nhắc lại quá khứ.

Lộ Ôn Diên cười lớn: “Hóa ra anh hai tôi cũng là người phàm tục à, anh kể
em nghe xem nào, mất đời trai từ khi nào thế?”.

Vốn chỉ là câu nói trêu đùa, Lộ Ôn Diên cũng không nghĩ Lộ Thiếu Hành
lại trả lời thật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.