Mọi người chỉ nhìn thấy nam tử tiện tay vung lên, một mảnh kim
quang hiện ra, tiếng sấm hủy diệt từ trong mây đen phóng xuống dưới chân
của hắn.
Trong nháy mắt, chỗ vị Đỉnh Chủ ấy đứng chỉ còn lại một thi thể cháy
đen, một chiêu tất sát, một Đỉnh Chủ liền chết như vậy ở ngay trước mắt
bọn họ! Mọi người nhất thời sởn cả tóc gáy, nhìn bóng dáng màu đen cao
cao tại thượng kia, giống như nhìn thấy ác ma thị huyết, sợ hãi đến mức
bắp đùi như nhũn ra, một câu cũng không dám nói.
Rốt cuộc, Vô Trần Cung Chủ cũng mở miệng: "Hai vị là người
Thượng Vực, không biết đến Vị Diện bậc thấp này là có việc gì muốn làm
sao?"
"Ngươi là chủ nhân của nơi này?" Nam tử liếc mắt nhìn lão: "Nghe
nói nơi này của các ngươi có một cô nương tên là Bạch Vũ, nàng ta ở đâu?"
Lời này vừa được nói ra, liền có một trận yên tĩnh.
Chúng đệ tử có nghĩ như thế nào cũng không nghĩ tới, ác ma thị huyết
này là tới tìm Bạch Vũ. Ánh mắt mọi người đều như có như không tập
trung trên người Bạch Vũ.
Bạch Vũ cũng không cảm nhận được tầm mắt của mọi người, mặt
không lộ vẻ gìnhìn nam tử phía trên trời, sắc mặt dần dần trắng bệch, đôi
môi nhỏ bé, mềm mại, đáng yêu hiện lên độ cong quỷ dị và một chút trào
phúng.
Vô Trần Cung Chủ trầm mặc một lúc, thản nhiên hỏi: "Các ngươi đến
tìm Bạch Vũ có chuyện gì không?"
Nam tử nhíu mày, mắt phượng hẹp dài tà khí hơi hơi nheo lại: "À, xem
ra con kiến của hạ giới đúng là chưa được dạy bảo, cũng muốn hỏi lại ta
một lần nữa sao?"