ĐỘC Y THẦN NỮ- PHÚC HẮC LÃNH ĐẾ CUỒNG SỦNG THÊ - Trang 1307

Dạ Quân Mạc nhìn bộ dạng chán nản của nàng, một tay ôm nàng lên

đi vào Tẩm thất (phòng ngủ): "Sáng sớm ngày mai ta sẽ phải xuất phát,
nhất định tối nay phải đền cho nàng thật tốt."

Bạch Vũ thẹn quá hóa giận, mặt đỏ lên: "Chàng lưu manh!"

Dạ Quân Mạc mới vừa được chiêm nghiệm, tinh lực và thể lực dồi

dào, Bạch Vũ bị lăn qua lăn lại có chút thảm, ngày hôm sau ngủ thẳng đến
khi mặt trời lên cao mới tỉnh lại, Dạ Quân Mạc đã đi rồi.

Nàng ôm cái eo thon nhỏ mỏi nhừ, âm thầm mắng chửi vô ích, ăn

xong liền đi, người xấu!

Vốn định buổi sáng đến Vực Thanh Phong cũng lằng nhằng đến buổi

chiều mới xuất phát, nàng để cho Tử Như ở lại trông coi Vực Thanh Linh,
dẫn theo Công Tôn Ưởng và mười người đi đến Vực Thanh Phong.

Từ sau khi tới tặng lễ, Tư Minh vẫn không trở về, lần này liều chết

quấn quít phải đi theo.

Bạch Vũ không thể từ chối, cũng thuận tiện dẫn theo.

Phục Mãn tìm thấy mỏ quặng dấu ở chỗ sâu dưới Vực Thanh Phong,

kéo dài mấy trăm dặm, là một mỏ quặng gần như nồng hậu.

Bọn Bạch Vũ tìm kiếm mười ngày mới đến nơi, Trưởng lão Phục Mãn

vui tươi hớn hở chỉ vào núi hoang ở nơi xa giới thiệu cho Bạch Vũ: "Vực
Chủ đừng nhìn núi này hoang tàn vắng vẻ, mỗi một tấc cũng không có sự
sống, thật ra trải khắp trăm dặm trong dãy núi này đều là khoáng thạch,
chẳng qua được giấu tương đối sâu, đào ra có chút tốn tức."

Phục Mãn lấy khoáng thạch thăm dò ra được cho Bạch Vũ xem:

"Những thứ này là linh thạch Lưu Ly, những thứ này là tinh thể thứ phẩm,
cũng chỉ đào ra từ bên ngoài, lão phu có thể khẳng định, mỏ quặng này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.