Dạ Quân Mạc liếc mắt nhìn ông ta: "Mộc Thiên Tịch không bị tiêu
diệt, không biết trận này phải đánh bao lâu, ngươi gấp cái gì?"
"Được rồi. Vậy có cần phải ép tin tức truyền đi ra ngoài kia xuống
không?"
"Không cần, bên ngoài truyền như thế nào cũng không liên quan,
nhưng một chữ tin tức có liên quan tới ta cũng không được phép lộ ra!" Dạ
Quân Mạc nhìn ông ta một cái.
Trong lòng U Vương sợ hãi: "Vâng."
...
Bạch Vũ không biết rốt cuộc thì Dạ Quân Mạc có ý gì, nhưng vẫn
ngoan ngoãn đi theo hai người tới Vô Vọng Sơn trang.
Đến nơi nàng mới biết được, Vô Vọng Sơn trang là ngục giam trên
Đại lục do Ám Dạ Đế Quốc khống chế, được xây dựng chuyên biệt, chuyên
dùng để giam giữ nhóm Triệu Hoán Sư có thực lực nghịch thiên.
Người có thể vào ít nhất đều ở cấp bậc Tôn Chủ, Bạch Vũ này xem
như là ngoại lệ đi vào.
Bạch Vũ cũng không cảm thấy một chút vinh hạnh nào đối với ngoại
lệ này.
Bên ngoài Sơn trang trông có vẻ là một tòa trang viên bình thường,
thật ra bên trong có khoảng trời riêng, tất cả những người quấy rối điều bị
giam giữ bên trong mật thất tối như mực, không có cửa sổ, không có ánh
sáng, không có thực vật, không được thăm hỏi, cũng không có cách nào
liên lạc với bên ngoài.