"Meo - -" Trảm Nguyệt kiêu ngạo phe phẩy cái đuôi xác nhận.
Không có ai dẫn đường bên ngoài mê cung phức tạp, bảy tám ngày
cũng không tìm thấy đường ra, lại có thêm chướng khí nữa, nếu người đuổi
theo không có thuốc giải độc, hoàn toàn không ở được quá lâu. Chí ít người
còn có mấy ngày an toàn.
Bạch Vũ ha ha, chờ qua bảy tám ngày thì phải làm sao bây giờ?
Vậy mới hỏi người! Trảm Nguyệt trừng mắt tỏ vẻ đương nhiên.
Bạch Vũ lý sự, liếc mắt nhìn trộm, Thực Nhân Vương Hoa đã giật
mình tỉnh giấc, mở ra đóa hoa giống như bồn máu to, nháy mắt đánh úp tới,
muốn nuốt đầu của Bạch Vũ.
Thân hình Bạch Vũ lập tức nhanh chóng lùi lại, gọi Tiểu Thanh ra,
một ngụm Bạo Liệt Lưu Hỏa, đốt cháy nguyên cả cây.
Thực Nhân Vương Hoa phát ra tiếng gào thét thảm thiết, xông thẳng
tới giống như con trăn, nổi điên cắn Tiểu Thanh không tha. Trảm Nguyệt
mạnh mẽ bổ nhào lên, mở móng vuốt sắc bén ra, cắt lên rễ cây hoa cực kỳ
chuẩn xác.
Đóa hoa phát ta tiếng thét chói tai, thê lương, buông lỏng Tiểu Thanh
ra. Tiểu Thanh lập tức đánh ra một đạo Bạo Liệt Lưu Hỏa, thiêu Thực Nhân
Vương Hoa đang vặn vẹo không ngừng thành tro tàn.
Chìa khóa của Bạch Vũ cũng tỏa ra ánh sáng vàng ròng trong một cái
chớp mắt.
Nàng âm thầm bi thương nhìn Trảm Nguyệt một cái, kế hoạch của
ngươi chính là để cho ta thăng cấp, sau đó lại đối phó với Luật Viên Giang?
"Meo - - "