Lần thi đấu này được chuẩn bị tương đối đầy đủ, không giống lúc
trước lúc Khuê Đạt khiêu chiến thiếu chút nữa không tìm được người.
Bình Thạch thành rất hẻo lánh, 6 năm trước Công hội Triệu hoán sư
cùng trường thi đấu mới khai trường ở nơi này, Khuê Đạt là người đầu tiên
khiêu chiến 20 trận liên tiếp, trường thi đấu nhất thời không tìm thấy người
đến ngăn chặn, nói thật Khuê Đạt thắng liên tiếp cũng không hề có ít người
đến.
Nhưng Bạch Vũ khiêu chiến đã khiến cho một nửa Đông Nhạc Quận
quốc chú ý, không ít Triệu hoán sư thực lực cao cường đều tò mò đến xem
cuộc chiến, Tiết lão bản quả thực dễ dàng tìm được cho Bạch Vũ không ít
đối thủ lợi hại.
Trận tỷ thí thứ 16, lập tức an bài cho Bạch Vũ một vị Triệu hoán sĩ
Cao giai.
”Tại hạ Bố Á Liêm, là cấm vệ quân Vương thành Đông Nhạc Quận
quốc, Triệu hoán sĩ cao giai, người ở đây hẳn đều đã nghe qua tên của ta.”
Bố Á Liêm rất không khiêm tốn tự giới thiệu.
Mọi người tinh thần chấn động, bọn họ đương nhiên có nghe qua. Bố
Á Liêm là người Vương thành, mới Cao giai đã đem Triệu hoán thú thăng
cấp đến Nhị giai, tư chất nổi tiếng, ở cả thủ đô Đông Nhạc Quận quốc rất
có danh khí, trận tỷ thí này khẳng định rất phấn khích!
”Ta lúc trước có xem qua ngươi tỷ thí, tuy rằng ngươi chỉ cần một
chiêu cũng có thể đánh bại đối thủ, nhưng kỳ thật ngươi cũng chỉ có một
chiêu này, một khi không đánh bại được đối thủ, ngươi sẽ khó có thể chống
đỡ được.....” Bố Á Liêm chậm rãi nói.
Bạch Vũ không nói gì, dứt khoát đánh gãy lời nói của hắn: “Ngượng
ngùng, ta không có thời gian.”