Bạch Vũ trong lòng cả kinh, thật nhanh! Là Triệu hoán sĩ đỉnh cấp!
Theo linh mạch tăng lên, Triệu hoán sư có thể từ trên người Triệu
hoán thú kế thừa càng nhiều năng lực, thể chất càng ngày càng tốt, tốc độ,
bước nhảy, cả năng lực chống đỡ cũng gia tăng. Thể chất của Bạch Vũ còn
chưa có tăng lên rõ ràng, nhưng hai vị này đã vượt quá năng lực của người
bình thường.
”Không được vô lễ.” Người còn lại trách cứ một tiếng, mặt không chút
thay đổi đi đến trước mặt Bạch Vũ: “Tại hạ Tả Viêm, đây là đệ đệ của ta Tả
Vũ, ngươi chính là Bạch Vũ cô nương?”
”Đúng vậy, các ngươi chính là người sẽ cùng ta tỷ thí?” Bạch Vũ đảo
qua bọn họ, một người Hỏa hệ, một người Thổ hệ, đều đã đạt tới cảnh giới
đỉnh cấp.
”Không sai, ngươi muốn so cùng với ai trước?” Tả Vũ ngạo nghễ hỏi,
giọng điệu rất là thờ ơ.
”Cùng so với ai?” Bạch Vũ nâng mi: “Ta không có nhiều thời gian
như vậy, các ngươi cùng lên đi.”
Nguyên bản trường thi đấu đang tràn ngập nghị luận cùng hưng phấn
huyên náo nháy mắt an tĩnh lại, lặng ngắt như tờ. Mọi người nhất tề hoài
nghi chính mình tai điếc, nàng vừa rồi mới nói cái gì? Cùng lên? Nàng
muốn một lần khiêu chiến hai người?
Tiết lão bản cùng Hoàn Tố Âm đang ngồi trên nơi dành cho khách quý
nhìn xem cuộc chiến sắc mặt đều thay đổi.
Tiết lão bản há hốc mồm, sau một lúc lâu nói không nên lời, nhìn về
phía Hoàn Tố Âm bên cạnh. Khuôn mặt đoan trang của nàng ta đã có chút
vặn vẹo, khóe miệng kéo ra một mặt cười lạnh: “Không biết tự lượng sức
mình, ngu xuẩn!”