"Muốn chạy? Ngươi nằm mơ!" Ánh mắt Bạch Vũ lạnh như băng, Tiểu
Thanh lập tức lao xuống ngăn ở phía trước Thượng Quan Vân Trần, Bạo
Liệt Lưu Hỏa nghênh diện phun ra.
Thượng Quan Vân Trần kêu thảm một tiếng, liên tiếp lui về phía sau.
Hai con Kỳ Lân phía sau, vừa triệu hồi ra đã bị Tiểu Bạch và Băng Hồ
của Bạch Vũ tiêu diệt hết.
Bạch Vũ bước từng bước một đến chỗ Thượng Quan Vân Trần, sát ý
trong mắt không che giấu chút nào, nhìn đến mức lòng Thượng Quan Vân
Trần run lên: "Ngươi, ngươi dám giết ta?"
Bạch Vũ hơi híp mắt: "Ngươi cảm thấy ta không dám giết ngươi?"
"Ta là vị hôn phu của ngươi!"
"Trí nhớ của ngươi không tốt lắm nhỉ, bây giờ ngươi là vị hôn phu của
Ngọc Ưu Liên, về phần ta, đã sớm bị ngươi giết rồi. Bản thân nương ta
cũng bị cha ngươi hại chết rồi. Thù này, không thể không báo! Hôm nay
hãy kết thúc đi!" Bạch Vũ vung tay lên.
Năm con Triệu hoán thú lập tức tiến lên bao vây, ngay cả Trảm
Nguyệt cũng lên, giết một tên ra vẻ có linh mạch Thần Hoàng, Bạch Vũ rất
cẩn thận, cần phải bảo đảm xử lý được Thượng Quan Vân Trần.
Ầm ầm ầm - -
Mây sấm trên trời quay cuồng, bỗng nhiên hơn mười tia chớp từ trên
trời giáng xuống, bổ xuống bên cạnh Thượng Quan Vân Trần.
Năm con Triệu hoán thú lập tức tản ra bốn phía, Ngọc Ưu Liên thừa
dịp trong nháy mắt bọn nó tản ra, nhảy tới bên cạnh Thượng Quan Vân
Trần.