không hề thích tu luyện buồn tẻ, ngưng tụ linh lực tương đối chậm, mới
luôn luôn không làm cho hai Triệu hoán thú thăng cấp.
Nếu bọn họ muốn, năm sáu ngày là có thể làm cho Triệu hoán thú lên
tới cấp 3.
Mộ Vũ vuốt hồ ly của bản thân, đáng yêu cọ ca ca: "Nhưng Mộ Vũ
không muốn đợi, bây giờ chúng ta ra ngoài đi, không có ai phát hiện chúng
ta, là chúng ta có thể đi ra khỏi thành chơi rồi."
Mộ Bạch nhìn đôi mắt to linh lợi của muội muội nhà mình, khóe
miệng run rẩy.
Hắn biết muội muội sẽ không thành thật ở một chỗ, tâm tư thanh khiết
khôn ngoan và bồ ngoài đáng yêu đơn thuần của nàng tương phản, luôn có
thể nghĩ ra một đống phương pháp, bây giờ lại muốn ra khỏi thành chơi!
"Nhưng Ám Lân thúc thúc khóa cung điện lại rồi." Bộ dạng Dạ Mộ
Bạch bất lực.
"Không sao. Tuy rằng linh khí của Ám Lân thúc thúc lợi hại, nhưng
kết giới thúc ấy dùng rất đơn giản, là khế ước phong bế cấp thấp nhất." Dạ
Mộ Vũ nháy mắt nói.
Nháy mắt Dạ Mộ Bạch đã hiểu, bọn họ tùy tiện đọc sách trong thư khố
của Đế Quốc, về mặt tu luyện hắn và muội muội đều có thứ mà bản thân
thích. Hắn thích độc thuật và y thuật, mà muội muội thích khế ước.
Thậm chí Linh Lung Kim Hồ của Mộ Vũ, học tập linh thuật bị động
chính là có thể lấy linh khí của bản thân để bày khế ước trận, dễ dàng nhìn
thấu bản chất của khế ước.