lộ ra mùi rượu hương vị ngọt ngào, giống như một cây táo chín mọng, làm
cho người ta nhịn không được muốn cắn một ngụm.
Dạ Quân Mạc hít sâu một hơi, thanh âm càng trầm thấp: “Ta khi dễ
nàng như thế nào?”
”Ân..... như vậy.....” Bạch Vũ dán sát lên người Dạ Quân Mạc, ở trong
lồng ngực hắn cọ cọ.
Dạ Quân Mạc hô hấp nháy mắt rối loạn, một tia khác thường xuyên
khắp toàn thân: “Kia không phải là mộng, Tiểu Vũ.....”
Hắn áp chế đáy lòng xao động, con ngươi thâm trầm nhìn về phía
Bạch Vũ đang tựa đầu vào vai hắn, ngạc nhiên phát hiện nàng đang ngủ!
Dạ Quân Mạc trong lòng không khỏi cười khổ.
Hắn như thế nào cũng không nhớ rõ Tiểu Vũ của hắn lại có tửu lượng
kém như vậy? Tửu lượng kém còn chưa tính, phẩm rượu cũng kém như
vậy, nhìn thấy hết cũng không quản, chọc hỏa cũng không phụ trách dập
lửa!
Bên ngoài cửa hành lang,Thương trưởng lão mới vừa dùng ngàn dặm
truyền âm hướng Cung chủ bẩm báo tin tức tốt đang cùng người khác cãi
nhau.
Đem rượu đã được đặt trước sử dụng hết, đương nhiên sẽ có người
đến chất vấn. Thương trưởng lão đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, nhưng hắn
không có dự đoán được người thứ nhất tìm tới cửa chính là Tam hoàng tử
Bắc La Quận quốc Bắc Thần Phong.
Bắc Thần Phong này là người ngoài mặt tao nhã, trên thực tế tâm mắt
so với bất kỳ ai khác đều nhỏ hơn, thật không thể ứng phó qua loa.