Bạch Vũ cùng Nhạc Kỳ Nhân đều hết chỗ nói, Sa Hoằng đối với âm
mưu quỷ kế quả thực chính là ù ù cạc cạc.
Bạch Vũ giữ chặt hắn, “Ngươi đi cũng vô dụng. Ngươi cũng thấy, có
thể nói Chu gia là đã dốc toàn bộ lực lượng, cả Phủ thành chủ đều là người
của bọn họ. Cấm Vệ Quân trên tay ngươi quá ít, thực sự cũng không đánh
lại được đối thủ.”
”Còn có Tiềm Long Vệ, Đông thúc hạ lệnh là có thể.”
”Đây mới chính là phần phiền toái. Ngươi xác định Tiềm Long Vệ sẽ
nghe lời Đông thúc? Nếu là bình thường cũng liền thôi, hiện tại loại tình
huống này rất khó nói bọn họ sẽ giúp đỡ cho ai. Chu gia nếu có thể thu mua
Lễ thần y, vì cái gì không thể thu mua Tiềm Long Vệ?”
Tiềm Long Vệ là một cỗ thế lực đặc thù của Đông Nhạc Quận quốc,
cũng là thế lực các đại thế gia Đông Nhạc coi trọng cùng kiêng kị nhất, nếu
nói trong Tiềm Long Vệ không có ai bị mượn sức hoặc chèn ép, Bạch Vũ
cũng không tin, ngay cả nàng còn bị Chu gia tra qua vài lần.
Tiềm Long Vệ tuy rằng được Quận Vương tuyển ra, trên danh nghĩa là
những nghĩa nữ nghĩa tử, nhưng hiện giờ Quận Vương có thể sẽ sớm chết
trong một sớm một chiều, vì vậy trước mưu tính cho chính mình một
đường lui tốt cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Chu gia nếu nắm quyền hứa hẹn lợi ích sau này, Tiềm Long Vệ quả
thực có thể sẽ phân thành hai phái, một phái giúp đỡ phản loạn Chu gia,
một phái khác sẽ bảo hộ Quận Vương.
Nhưng cho dù là những người muốn bảo vệ Quận Vương cũng không
nhất định sẽ tin tưởng nhóm ba người các nàng, bởi vì Bạch Vũ hoàn toàn
không có chứng cớ có thể chứng minh Quận Vương trúng độc, chỉ dựa vào
vài câu nói của nàng làm sao có thể khiến cho tất cả mọi người giúp đỡ bọn