”Cho dù tư chất của Tử Văn Huyết Hổ có vẻ cao thì thế nào? Viêm
Hạo Thiên là Triệu hoán sư chân chính, còn Bắc Thần Phong vẫn còn là
Triệu hoán sĩ đỉnh cấp, ai thắng ai thua còn chưa nói chính xác được đâu.”
Tây Trần Quận Vương giọng điệu có chút khó chịu nói.
Hắn vừa mới dứt lời, tình thế hai thế lực ngang nhau trên đài đột nhiên
nổi lên biến hóa.
Khí thế của Bắc Thần Phong đột nhiên tăng vọt, lắc mình tới bên cạnh
Viêm Hạo Thiên, một chưởng đánh trúng vào ngực Viêm Hạo Thiên.
Viêm Hạo Thiên lảo đảo lui về phía sau, miễn cưỡng ổn định thân thể,
phun ra một miệng đầy máu, “Ngươi là Triệu hoán sư?!”
”Mới vừa đột phá, so ra vẫn kém Viêm thái tử.” Bắc Thần Phong
khiêm tốn mỉm cười, nhìn qua vô cùng đáng đánh đòn.
Viêm Hạo Thiên nổi trận lôi đình, một quyền vung mạnh vào trên mặt
Bắc Thần Phong, “Ngươi tìm chết!”
Toàn trường đột nhiên một trận ồ lên, Bắc Thần Phong cũng đột phá
Triệu hoán sư, lúc này Viêm Hạo Thiên không hay rồi. Vài vị Quận Vương
vốn là sắc mặt không tốt càng thêm âm trầm, Tây Trần Quận Vương gương
mặt thối hoắc, tỏ vẻ chỉ lo uống rượu.
Bắc La Quận Vương đắc ý nhìn về phía Viêm Võ Đế Vương, “Viêm
huynh, lần này chính là Thần Phong của ta thắng.”
Viêm Võ Đế Vương nhìn thoáng qua tình huống trên lôi đài, trầm mặc
không lên tiếng.
”Xem ra lần này là Bắc Thần Phong thắng.” Nhạc Kỳ Nhân thở dài.
Nhạc Kỳ Nhân tình nguyện để cho Viêm Hạo Thiên thắng, còn hơn Bắc
Thần Phong, ít nhất Viêm Hạo Thiên cũng không đáng ghét như vậy.