Vừa rồi Tòng Nguyệt Cầm suýt mắng ra một trận, nhưng bị tầm mắt
lạnh như băng của Bách Lý trưởng lão đảo qua, tất cả lời nói đều nuốt
xuống bụng, hai người thành thật đứng ở bên cạnh Bách Lý trưởng lão,
nghẹn một bụng bực tức.
Đại hội tiếp tục, không lâu sau, trưởng lão thay ca đã đến. Đại hội liên
tục một tháng, sẽ không để cho các trưởng lão tốn thời gian ở đây, cách vài
ngày sẽ đổi vài vị trưởng lão làm Bình Thẩm.
Bách Lý trưởng lão dẫn Bách Lý Vân Diễm và Tòng Nguyệt Cầm đến
phòng tu luyện của mình, nhìn vẻ mặt hai người một bộ khổ đại cừu thâm
(ý chỉ mối thù sâu nặng), nhẹ nhàng ném ra một câu: "Lúc này lại thiếu
kiên nhẫn?"
"Cô cô...... Con không cam lòng!" Bách Lý Vân Diễm gắt gao nắm
chặt tay, lòng bàn tay đều bị cấu đến chảy máu. Đây là cơ hội tốt nhất của
nàng ta, nàng ta đã thắng Túc Khải Lâm, chỉ cần linh tửu của nàng ta lại
được Cung chủ chọn nữa, nàng ta có thể trở thành Dược Thiện Sư danh
chính ngôn thuận của Vô Trần Cung, hiện tại tất cả đều bị Bạch Vũ phá
hủy!
"Không cần lo lắng, ta sẽ khiến cho Cung chủ chọn ngươi." Bách Lý
trưởng lão vân đạm phong khinh nói.
Hào quang trong mắt Bách Lý Vân Diễm sáng lên, đột nhiên ngẩng
đầu: "Cô cô, người là nói......"
"Nhiên Huyết cùng Nhiễm Huyết, không phải rất giống nhau sao?
Ngoại trừ ba người Bình Thẩm chúng ta, không ai biết rốt cuộc linh tửu của
Bạch Vũ có hiệu quả gì. Đến lúc đó, linh tửu được bưng đến trước mặt
Cung chủ, chỉ cần nói Nhiên Huyết là ngươi làm......" Ngữ khí Bách Lý
trưởng lão gợn sóng nhưng không sợ hãi, lời nói ra lại làm cho lòng người
giật mình.