Tả Vũ thấy tình thế không ổn, vẫy tay vung độc phấn ra, độc phấn
màu xanh nháy mắt tràn ngập trong không khí.
Bách Lý Uy lập tức giống như có tiếng chuông báo động, hắn đã hoàn
toàn không dám khinh thường khi đối phó với Bạch Vũ. Hắn cũng không
quên Bạch Vũ hạ độc Bách Lý Vân Diễm ở trên Đại hội Triệu Hoán có bao
nhiêu tàn nhẫn.
Trong nhát mắt, hắn đã gọi Hỏa Lang trở lại bên cạnh, hét lớn một
tiếng: "Nín thở!"
Hai thống lĩnh vô cùng dứt khoát lui về phía sau.
Ba người Nhạc Kỳ Nhân lập tức không cần phải phóng linh khí ra phía
trước, toàn bộ các loại linh thuật ném lên người ba người Bách Lý Uy.
Vị Triệu Hoán Sư cao giai kia lập tức phát ra cuồng phong, thổi tan
độc phấn chung quanh, Hắc Hùng giống như một bức tường đỡ tất cả linh
thuật công kích, không đến vài giây liền hóa giải mối nguy.
Nhạc Kỳ Nhân không còn chút máu liếc nhìn Tả Vũ một cái: "Không
phải ngươi nói nhất định có thể độc chết hắn sao?"
"Ta nào biết hắn sẽ phản ứng nhanh như vậy? Thật đúng là quỷ sợ
chết! Ca, còn độc dược không?" Tả Vũ nhìn về phía Tả Viêm.
Tả Viêm âm nghiêm mặt: "Không còn. Ngay cả linh khí cũng hết
sạch!" Cho nên kế tiếp bọn họ liền giống như sơn dương (dê, cừu) đợi bị
làm thịt.
Khi nói chuyện, sức chịu đựng của Bát Tí Cuồng Viên đã tiêu hao hết,
Bạch Điêu lao xuống, giống như tên rời cung bắn thẳng về phía Tả Vũ.