Nguyệt cẩn vừa nghe chưởng quỹ nói những lởi này, thiếu chút nữa đã
nôn ra, một khối thịt béo mà nấu ăn thì làm sao mà ăn đây? Hắn quay đầu
nhìn sang, quả nhiên thấy sắc mặt chủ tử vô cùng khó coi, trong mắt chứa
đầy vẻ ghê sợ, nếu không phải trong trấn nhỏ này chỉ có một cái khách sạn,
thì bọn họ đã lập tức quay đầu bỏ đi, bất quá không nhất thiết phải ăn ở đây.
"Không cần nàng nấu, chúng ta có chuẩn bị đồ ăn của mình, ngươi cho
chúng ta mấy gian phòng là được rồi."
Nguyệt cẩn tự chủ trương, Nam Cung Diệp gật đầu, xoay người chạy lên
lầu, chưởng quỹ thấy vậy lập tức phân phó tiểu nhị từ bên ngoài đi tới:
"Đem khách nhân dẫn lên lầu đi."
“ ba gian phòng."
Nam Cung Diệp ném ra một câu, liền nắm tay Phượng Lan Dạ đi theo
tiểu nhị lên lầu, mấy người phía sau đứng sửng sờ một chút, Nguyệt cẩn
cùng đám người của Thanh Đại thì im lặng nhìn nhau, xem ra Thiếu chủ lại
muốn cùng Tiểu Vương phi ở một gian phòng rồi, thật ra thì đó cũng chỉ là
thói quen thôi.
Phượng Lan Dạ đầu tiên là không tính ở chung, đợi đến khi kịp phản
ứng, người đã đi tới bên ngoài một gian phòng lầu hai, tiểu nhị cung kính
mở cửa mời, Phượng Lan Dạ hung hăng tiến vào, đợi đến khi tiểu nhị đi ra
ngoài, nàng mới phát tác.
“Tại sao không phải là bốn gian phòng, ta muốn tắm, hai người ở chung
một chỗ sẽ không được tiện."
"Có cái gì không tiện , chúng ta là phu thê, ngươi chỉ cần dùng rèm vải
ngăn một chút là tốt rồi, huống chi?"
Ánh mắt hắn liếc xéo hướng về phía Phượng Lan Dạ, có chút du côn đắc
ý, quả nhiên lời nói kế tiếp của hắn không có gì tốt đẹp.