ĐỘC Y VƯƠNG PHI - Trang 1504

Hai người gật đầu, mẫu thân thật đúng là hay xem các nàng như con nít

ba tuổi rồi, bất quá trong lòng hai người lại rất thoải mái, có người quan
tâm mình là một loại phúc khí.

Tô Thanh Vãn cùng Tô Thanh Nhã dẫn hai tiểu nha đầu đi thẳng ra khỏi

chùa miểu, trước cửa rất nhiều người bị hai hoa tỷ muội này hấp dẫn, Tô
Thanh Vãn trên mặt bao phủ cái khăn che mặt, lộ ra một cổ thần bí, thật
giống như bạch y nữ hiệp làm cho người ta mãi suy đoán, mà Tô Thanh
Nhã, Tô phủ tiểu thư, như một đóa hoa nhỏ trong nước, thần sắc nhàn nhạt,
tư thái không tự ti không kiêu ngào, càng phát ra sang quý, giống như một
đóa Tuyết Liên trên núi cao, làm cho người ta không dám khinh thường nửa
phần, hai người kia hấp dẫn tất cả lực chú ý của mọi người trước cửa chùa
miểu, tiếng nghị luận vang lên.

" Tô tiểu thư càng ngày càng đẹp."

" Thật xinh đẹp, lần trước nghe nói nàng ấy ngã bệnh rồi, không nghĩ

người hết bệnh lại đẹp hơn, giống như Bồ Tát nương nương trong chùa
miểu."

" đúng vậy a, Đúng vậy a. Ta cũng vậy nghĩ như vậy mà, bên người nàng

là ai vậy?"

Lên xe ngựa Tô Thanh Nhã cùng tô Thanh Vãn hai người không khỏi

khiêu mi, Thanh Nhã hừ lạnh, nàng trở thành Bồ Tát nương nương hồi nào,
mà Thanh Vãn nhịn không được bệc cười lên, tiểu nha đầu ở cửa cũng cười
ngã trái ngã phải , xe ngựa rời đi chùa miểu chạy xuống núi, sau đó một
đường chạy thẳng tới trong thành.

Trên đường cái, lúc này đang ồn ào không nghỉ, có người khóc rống, có

người tức giận, còn có dân chúng đứng xem náo nhiệt vây quanh, ngăn trở
đường lớn, xe ngựa Tô phủ ngừng lại, nhất thời đi không qua, lúc này
người nào mà đi chú ý xe ngựa Tô phủ , chỉ để ý phía trước, người càng tới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.