sánh với người khác càng nhiều hơn, các nàng tới nơi này, chính là muốn từ
trong miệng của những cô gái này nghe một chút tin tức, A Ngưu thôn, mọi
người cả thôn đều biến mất, muốn biết tin từ các, nhất định là có âm mưu bí
ẩn nào đó, bằng không vì sao chỉ trong một đêm hoàn toàn biến mất thế?
Phượng Lan Dạ vừa muốn cùng những cô nương kia lên lầu, thì phía sau
tú bà cũng theo đi vào, lập tức có cô nương đem các nàng dẫn vào sương
phòng ở lầu hai của Tiểu Diệp Lâu, những người này mặc dù không phải là
khách quý nhất, nhưng mọi người đến thanh lâu đều là khách nhân, khách
nhân chính là đại gia.
Trong phòng, Phượng Lan Dạ liên tiếp chỉ điểm nhiều cô nương, còn gọi
một bàn món ăn, gọi rượu Hoa Điêu tốt nhất, mọi người trong phòng vừa
ăn vừa chơi đùa ầm ĩ, một bên trêu chọc, nói nói cười cười, rất nhanh liền
có người nhắc tới vụ án A Ngưu thôn mất tích, Phượng Lan Dạ lập tức kinh
hãi, nhìn mấy cô nương bên người.
" Trong một đêm mọi người trong thôn đều mất tích, thật là kinh khủng
a, làm sao có thể như vậy? Các ngươi từ nơi nào nghe thấy, chớ nói lung
tung, thật dọa người ."
Vừa nói sắc mặt nàng còn có chút trắng, cô gái kia nói chuyện thấy bọn
họ không tin, bị mất hứng, cau mài trừng mắt, quay đầu nhìncô gái bên
người mở miệng: "Không tin hỏi nàng ấy, đầu tóc Tri Phủ của chúng ta
cũng mau bạc rồi, phố lớn ngõ nhỏ mỗi ngày cũng đang thảo luận chuyện
này, tại sao có thể là giả chứ? Chẳng lẽ chúng ta lại lừa các ngươi ."
Phượng Lan Dạ lập tức giả vờ trấn an: "Cô nương đừng tức giận, ta
không phải nói lời của các ngươi là nói dối, chẳng qua chuyện khó có thể
tin rồi, làm sao người đang sống tốt tự nhiên không thấy chứ? Thật dọa
người? Đến tột cùng chuyện xảy ra như thế nào?"