Nạp Lan Cửu bình tĩnh mở miệng: "Lý công tử, đợi lát nữa tìm đại phu
nhìn xem một chút xem sao, chớ bịcô nương hù dọa hai câu liền sợ đến như
vậy.”
Lý Trúc vừa nghe liền nổi giận chỉ vào Nạp Lan Cửu: "Cũng là ngươi,
cũng là ngươi không cảnh báo tiểu gia, bằng không tiểu gia làm sao bị như
thế này, ta bị thế này xem cha ta sẽ làm gì với ngươi."
Mặt Nạp Lan Cửu liền biến sắc, tức giận chỉ vào Lý Trúc không khách
khí mà mắng : "Ngươi cho rằng cha ngươi là cái gì? Sau này không nên
dùng cha ngươi đểdọa ta. Lập tức cút ra ngoài cho ta."
Nạp Lan Cửu vung tay lên, phía sau liền xông ra hai gã thủ hạ, lôi Lý
Trúc đi, Lý Trúc vừa đi vừa hét: "Nạp Lan Cửu ngươi lại dám đối đãi ta
như thế , ta đi tìm cha ta, ngươi dám như thế cũng đừng mong có cơm để
ăn."
Đáng tiếc không ai để ý tới hắn, đợi đến khi kéo Lý Trúc đi xuống, gian
phòng cuối cùng đã thanh tĩnh lại.
Nạp Lan Cửu nhìn Phượng Lan Dạ, cặp mắt kia sâu thẳm,con ngươi nổi
lên một tia ánh sáng, hắn đi lên trước hai bước, rồi đứng lại nhìn thẳng
Phượng Lan Dạ.
"Ngươi rất giống Cửu nhi."
"Ta không quảng ta giống người nào ? Nói đi, đem chúng ta bắt đến nơi
đây đến tột cùng muốn làm gì?"
Tiếng nói của nàng vừa dứt. Trên mặt Nạp Lan Cửu liền nỗi lên lãnh ý,
phất tay ý bảo thủ hạ đem phu xe đưa tới : "Lập tức báo cho Gia các ngươi,
Vương Phi của hắn đang ở trên tay của ta, nếu muốn nàng vô sự, bảo Gia
các ngươi một người một mình đến đây, nếu không ta sẽ đưa nàng đến
Loạn phần cương."