Nam Cung Diệp nhận việc quân doanh cho đến nửa đêm mới hồi Vương
Phủ, vừa hồi phủ liền nhận được tin tức, quản gia đến bẩm báo.
"Vương Phi đã bị bắt cóc.”
"Cái gì?"
Bên trong Tuyển viện, sắc mặt Nam Cung Điệp âm trầm thành một
mảnh, khi thì hồng sau đó lại chuyển xanh, hắn vung tay lên, tức giận đập
phá, bên trong thưphòng rất nhiều thứ bị bể nát, trên đất bừa bãi một mảnh.
Mà con ngươi của hắn đầy huyết sắc âm trầm: "Thiên Bột Thần đâu?
Ngươi ngay cả Vương Phi cũng không bảo vệ được?"
Tích Đan rùng mình một cái, Gia đang vô cùng tức giận, có thể sẽ lấy
mạng người, hơn nữa Vương Phi chính là người gia thích nhất, cũng khó
trách hắn nổi giận, nên nhanh chóng trả lời.
"Vương gia, là tiểu Vương Phi không cho hắn xuất thủ, còn lệnh Thiên
Bột Thần trở lại bẩm báo Gia, đểcho Gia dẫn người đi đến đó, đây là địa
chỉ."
Tích Đan cung kính đem tờ giấy dâng lên, đây là địa chỉ Thiên Bột Thần
lưu lại, sau đó hắn liền lập tức rời đi chạy trở lại bảo vệ Vương phi.
Nam Cung Điệp nhận lấy tờ giấy, nhíu mày, mặc dù biết Lan Nhi sẽ
không xảy ra chuyện gì, vì nàng chính là một tiểu tinh linh làm sao có thể
chịu ủy khuất như thế. Nhưng hắn cũng không tránh khỏi lo lắng, một lòng
hoảng sợ đến độ bốc lửa, vô số chuyện không hay lại dần hiện ra trong đầu.
Hắn hận không thể lập tức thiên đao vạn quả đám người động thủ, ai lại
dám can đảm đắc tội với Tề vương phủ. Tốt, thật rất tốt, hắn sẽchờ xem
người nào lại có là gan lớn như thế.
"Ngươi lập tức phái người đi Thụy Vương Phủ báo cho Thụy Vương dẫn
người đi qua đây, Bổn vương sẽđem người đến nơi đó trước."